Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

1



        VŨ THỦY



GHEN BỐN MÙA
Bên thềm trong nắng và trong gió
Có cả em tôi, cả trời xuân
Môi em cháy bỏng trong rừng nắng
Để tôi khát nước suốt trưa hè...

GIẢI SẦU
Ly rượu chát trên tay
Chẳng làm say CƠN GIẬN
Ánh đèn vàng ngả nghiêng trong góc tối
Thở dài với bóng mình chông chênh...

ĐÊM THU THĂM VƯỜN
Hồn ta đơn lẻ vườn khuya vắng
Nhặt lá tre khô gói xác hoa
Tiễn hồn hoa trắng vào hoang lạnh
Lặng lẽ sương rơi khóc thẫn thờ...

DÒNG SÔNG HẠNH PHÚC
Lời tình yêu cứ như từ muôn thuở
Chuếnh choáng men say muốn uống hoài
Tay trong tay đếm thời gian chậm lại. . .
...Đêm càng khuya gió sông càng lạnh...

CHIẾC DÙ CÔ ĐƠN
Chiều nay mưa cũng rơi nặng hạt
Màu trời trắng nhạt, ngõ buồn tênh
Ký ức lênh đênh bỗng trở về
Chiếc dù năm ấy cũng buồn tênh...

NGƯỜI YÊU ĐÔNG
Lạnh,  thọc chân vào trong cát
Tay trói chặt cả ngọn nắng lênh đênh
Mênh mông một mùa Đông trở lại
Với người con gái rất yêu Đông

CHỈ MÌNH TA GIỮA ĐẤT TRỜI
Chuyện buồn của mây gió
Có ai hiểu được chăng
Mối tình giữa trăng sao
Chỉ mình ta ôm ấp...

TÂM SỰ CỦA HẠT CÁT
.    Tôi là hạt cát nhỏ nhoi
Nằm bên bờ biển nắng soi mịn màng
    Từng cơn sóng đổ mênh mang
Đau lòng se cát dã tràng biển Đông...

BÌNH YÊN CỦA CỎ
Cất một cọng cỏ khô trong túi áo
Để nhớ về đỉnh đồi dốc chông chênh
Và cô gái K'ho thấp thoáng lưng gùi...

CHIỀU CÔNG VIÊN ĐẪY GIÓ
Chiều công viên đẫy gió
Nỗi buồn tôi chìm vào trong đó
Đôi giày cũ lang thang trên bãi cỏ
Tôi nhỏ bé giữa khoảng không vô định...

CÂU CHUYỆN LOÀI CỎ DẠI
  Bên vệ đường có một loài cỏ dại,
Cỏ âm thầm níu chân người qua lại
Kể mãi về một chân lý nhỏ nhoi
Về ý chí của niềm tin bất diệt...

MỘT KHOẢNH YÊU THƯƠNG
   Chiều nay lá đã đi rồi
Thoảng vào trong gió ngậm ngùi của ai
   Đời người như lá phôi phai
Một chiều gió cuốn hình hài về đâu?

BIỂN VÀ TÔI
Chiều còn nắng,
Biển thì thầm gọi tôi bằng tiếng sóng
Sóng ỡm ờ cắn nhẹ bờ vai tôi
Tôi rùng mình tìm tôi trong se lạnh...

ĐỢI PHONE CHÀNG
Một buổi sáng mùa đông
Tôi thầm đợi phôn chàng
Bên cửa sổ mơ màng nhìn ngoài kia thực tại
Hơi thở tôi đọng lại một bông hồng trên lớp kính...

KHÓI THUỐC VẤN VƯƠNG
Cho anh được đốt lên điếu thuốc
Khói thuốc vô tình lãng đãng bay
Nhỡ mai em có quên người ấy
Khói thuốc trong tim nhắc nhớ hoài...

BA ĐIỀU ƯỚC
Em muốn thấy những bước chân thù hận
Phải qùy xuống bên xác người đã chết
Kẻ hận thù rỏ nước mắt ăn năm
Làm rỉ sét toàn bộ kho vũ khí...

NHỮNG TRĂN TRỞ CỦA VIÊN CUỘI
Tôi đã bao lần đơn lẻ giữa cuộc vui
Bởi mỗi con người cứ lui cui với phận mình!
Tôi đã bao lần như chiếc lá vô tình
Lá cứ xanh chẳng hề biết bàn tay ai vun xới!!

VÈ GIẶT ÁO
Vợ vợ chồng chồng
Chồng chồng vợ vợ
Giặt áo cho nhau...

HƯƠNG RỪNG
Nắng đã hết hương nồng
Còn đâu nữa cho lũ ong, lũ bướm
Hút mật cây rừng mà thỏa nỗi yêu đương!

BỨC XÚC CỦA VẦN THƠ
Còn nhiều nữa nguồn bất công vô tận
Vài câu thơ không đủ vươn tầm với
Chỉ kêu lên mấy điều ước nhỏ nhoi
Cho lũ trẻ...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét