Em muốn thét giữa khoảng không ngùn ngụt
màn khói lửa
Để chất vấn bọn thần dân của ông vua Bạo
Lực
Bởi chiến tranh cứ kéo dài theo quán
tính
Hình ảnh trong bản tin tràn ngập màu áo
lính
Danh sách thương vong chồng chéo những
thương vong
Khủng bố cứ rập rình trên bản đồ địa lý
Tiếng rên xiết bị bóp nghẹt dưới làn bom
hiện đại
Lòng người bị hóa đá trơ trơ
Sỏi đá ngoài công viên trăn trở
Chúng khắc khoải sợ ngày mai
Trẻ em sẽ quen ngửi mùi thuốc súng,
Quen nghe tiếng đại bác gầm gừ.
Mỗi sáng lái xe tăng vội vã đến trường,
Ngày sinh nhật tặng súng trường cho cô
giáo...
Chữ HÒA Bình chẳng biết viết làm sao!
Thích làm siêu nhân ngất ngưởng trước
hoang tàn!
Viễn cảnh trơ trẽn đó, trách nhiệm thuộc
về ai?
Kẻ tạo vũ khí hay người buôn vũ khí?
Em muốn thấy những bước chân thù hận
Phải qùy xuống bên xác người đã chết
Kẻ hận thù rỏ nước mắt ăn năm
Làm rỉ sét toàn bộ kho vũ khí
Chiến xa chiến hạm chở ký ức hiền hòa
Đi khắp năm châu trải cánh buồm no đủ...
em muốn thấy chim câu sải cánh giữa chiến
trường
Cánh chim trắng che màu đen tang tóc
Mắt chim nâu nhuộm thẫm bãi tha ma
Mỏ chim ngậm nhánh lúa vàng sung túc
Áng mây trắng không còn vương khói lửa
Cho bạn em lại viết chữ HÒA Bình...
Ông Bụt hiện ra...
2/12/2004
Vũ
Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét