EM NGÀY XƯA



NHỮNG BÀI THƠ XƯA


Sao buổi đầu xuân êm ái thế
Cánh hồng kết những nụ cười tươi...

Nếu lửa có đốt tất cả thành tro bụi
Em sẽ vỗ tay reo giữa ngọn sóng gập ghềnh
Em là nửa nguồn đã ngủ dưới bóng cây...

Men buồn không chuếnh choáng
Mắt đẫm ngẩn ngơ nhìn
Nỗi buồn đâu ập đến
Muốn khóc mà lệ khô...

Lạnh, vọc chân vào trong cát
Tay trói chặt cả ngọn nắng lênhđênh
Mùa đông đang trở lại...

Ta buồn ta hát thử xem sao
Lắm nỗi ngông nghênh ngủ chập chờn
Trườn qua một thoáng vui thật nhỏ
Áo rách trời cao vá nổi sao?

A hà giữa chốn người không có
Ta lại là ta yêu vắng hoang...

Quẳng bút đi dăm bận
Lại nhặt lên năm lần...

Khoảng trời của em, lá không vươn tới
Khoảng trời của em, nắng nhẹ bên mây
Đất dưới chân em, mềm mơn gót đỏ
Cỏ nhỏ ngọt ngào, nhẹ thoảng hăng hăng...

Giàn mướp nho nhỏ, ngang tầm em với
Lá loăn xoăn hoe nắng ngọt ngào
Đủ che nắng một khoảng sân chập chõm
Màu đất râm, lại màu đất nắng soi...

Tiếng đêm, muốn nghe em phải thức
Tiếng râm ran, tiếng nằn nì, chập choạng
Bâng quơ, nhẹ nhõm, nôn nao...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét