Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

MỪNG SINH NHẬT HUYNH ĐOÀN KHUYẾT TẬT KITÔ

MƯỜI TÁM NĂM
Thời gian như cô gái tuổi tròn trăng
Những ngày tháng vun trồng cho niềm thương trổi lớn
Chẳng cần bướm, chẳng cần hoa, những giọt đắng nay hóa thành mật ngọt!

Những giọt đắng của khổ đau trong kiếp phận con người
Nay hóa nên mật ngọt bởi quyền năng Thiên Chúa
Chính Đức Kitô Vua luôn mở rộng vòng tay
Ngài ôm lấy, Ngài thương yêu đoàn con cái tật nguyền.

Cùng chúng tôi, Ngài thống trị tật nguyền
Ngài là vị vua chúng tôi hằng tôn thờ trong đau khổ
Thập tự Ngài làm giá đỡ nhiệm màu thay
Để hôm nay, anh chị em chúng tôi đã thôi không còn mang mặc cảm!

MƯỜI TÁM NĂM
Thời gian như cô gái tuổi tròn trăng
Bao hoài bão, bao niềm mong chất chứa
Có Đức Kitô dẫn dắt, Huynh đoàn chúng tôi thăng tiến từng ngày.

Những cánh tay, những đôi vai của anh em thiện nguyện
Những bàn chân đi mở lối giữa đời thường
Những nụ cười và những lời động viên đầy an ủi
Là tất cả những gì Đức Kitô Vua đã tỏ tình thương!

Vác thập giá theo Người lên núi Sọ
Là chúng tôi mong đền đáp lại tình thương
Những cố gắng vươn lên trong cuộc sống
Là chúng tôi mong vượt lên cả chính mình!

MƯỜI TÁM NĂM
Thời gian như cô gái tuổi tròn trăng
Những ngày tháng vun trồng cho niềm thương trổi lớn
Chẳng cần bướm, chẳng cần hoa, những giọt đắng đã hóa thành mật ngọt!
                                    Vũ Thủy

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

BAO GIỜ NGƯỜI ĐỨNG DẬY?



Đêm thu sầu đầy chén
Rượu không uống mà say
Đàn ai khe khẽ gảy
Nốt nhạc buồn chơi vơi

Ơi, hồn thiêng sông núi
Ơi, từng giọt lệ rơi
Ta nghe lòng đau quặn
Nghe mằn mặn trên môi

Ôi, người dân đất Việt
Như quen rồi lam lũ
Như quen rồi lầm than
Bao giờ người đứng dậy

Đêm nay thu sầu đầy
Trời không trăng không sao
Đàn ai khe khẽ gảy
Mây buồn tiễn thu đi!

                        30/10/2016
                        Hoa Mặt Trời

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

THĂM VÙNG ĐẤT LẠNH



Hai bên huyệt mộ trắng im lìm
Thấp thoáng xa dần một cánh chim
Chập choạng khói nhòa cay mắt lệ
Nhớ người, quặn thắt cả con tim

Tôi đứng lặng chìm giữa khói hương
Nghĩ về hết thảy người thân thương
Kẻ còn ở lại nơi dương thế
Kẻ đã nghìn thu dứt đoạn trường

Bụi cát miên man giấc ngủ vùi
Mộ bia từng chiếc đứng đơn côi
Chừng như muốn nói điều chi đó
Gió thổi lao xao bóng lá rơi

Tôi nghe văng vẳng tiếng u sầu
Đất lạnh mơ hồ chốn vực sâu
Mong mỏi từng giây lời khấn nguyện
Người ơi! Xin gởi chuỗi kinh cầu!

                                    7/11/2015
                                    Hoa Mặt Trời