Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

TÌNH TÔI VỚI QUÊ HƯƠNG



Quê hương ơi, trái tim tôi khắc khoải
Muốn trải lòng trên giấy trắng mực đen
Hận một nỗi đời bon chen lấn át
Tôi hát khúc bi thương cho số phận đồng bào!

Cung sầu nào tả hết cảnh lầm than?
Nốt sol nào giáng thăng bao phận bạc?
Điệu nhạc nào làm vơi đi thống khổ?
Dấu lặng nào thổ lộ hết thương đau?

Quê hương ơi, tôi nhớ chuyện cau trầu
Chuyện cổ tích trải nghìn năm vẫn đẹp
Đẹp tình người, hẹn sống chết có nhau
Lá trầu xanh nay úa theo thời cuộc!

Ơi, vận nước sao lại buồn đến thế
Vắng đâu rồi những hồi trống Quy Nhơn
Tôi ngóng trông một anh hùng áo vải
Rải thơ mình tìm khí phách người xưa...

Trời không mưa mà môi tôi ướt đẫm
Mắt hoen mờ bởi bỗng dưng đầy lệ
Tôi chỉ biết tìm quên trong kinh kệ
Cầu nguyện cho Tổ quốc được thanh bình!

Quê hương ơi, tình tôi vẫn như xưa
Như cái thuở tôi còn chưa mấy lớn
Yêu quê hương qua những bài lịch sử
Thôi, đành bóp nát quả cam thôi!!!*

                                    29/5/2014
                                    Hoa Mặt Trời
*Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản(1267-1285) , thời vua Trần Nhân Tông trị vì. Tháng 10 năm 1282, vua Trần mở hội nghị Bình Than bàn kế chống quân Nguyên, vua thấy Trần Quốc Toản còn ít tuổi, không cho dự bàn. Quốc Toản trong lòng hổ thẹn, phẫn kích, tay cầm quả cam bóp nát lúc nào không biết. Sau đó Quốc Toản lui về huy động hơn nghìn gia nô và thân thuộc, sắm vũ khí, đóng chiến thuyền, viết lên cờ sáu chữ: “PHÁ CƯỜNG ĐỊCH, BÁO HOÀNG ÂN”... đã nhiều lần xông trận khiến quân địch phải khiếp kinh.


Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

TIỄN EM ĐI VÀO ĐỜI



Hnay lại tới rồi
Mấy nhánh phượng chơi vơi
Từng chùm hoa đỏ ối
Dấu nỗi buồn trong mưa.
Buổi trưa trường vắng lặng
Tiếng ve kêu ngậm ngùi
Bỗng niềm vui chợt sáng
Hạ tiễn em vào đời!

                        Hoa Mặt Trời
Viết tặng các em học sinh cuối cấp III

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

LŨ CHIM SẺ TRONG SÂN TRƯỜNG



Thành phố đã vào hè
Ngôi trường gần nhà tôi nghe vắng vẻ
Những chùm phượng lẻ loi điểm tô một góc phố
Mấy cô cậu học trò lố nhố đạp xe
...nói nói cười cười... tiếng ve chìm vào hàng phượng vĩ.

Dĩ vãng trong tôi vụt trở về
Tuổi học trò với mái tóc thề ngô dại
Những ngày tháng tinh nghịch đã mãi ra đi
Bạn bè, thầy cô giờ mỗi người mỗi ngả...

Trời thong thả vài giọt mưa bay
Chút gì bâng khuâng nhẹ lay theo gió
Có những kỷ niệm làm hồn tôi ấm lại
Những đêm lửa trại cùng lũ bạn hát hò
Tuổi học trò ngày ấy thật dễ thương
Quậy phá khắp sân trường
Dám trêu ghẹo cả thầy cô
Ai bảo học trò chúng tôi là vô tư lự!

Tự dưng tôi muốn khóc
Khóc cho những ngày tháng tuổi thần tiên
Sẽ đỏ hoe một màu hoa phượng!

Tôi cúi lượm những cánh hoa vừa rời cành
Thầm góp nhặt bao mộng lành cho lũ trẻ
Tiếng chim sẻ thánh thót sau lùm cây
Tôi ngây người ước gì mình được như chim sẻ!

                                    14/6/2013
                                    Hoa Mặt Trời

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG



Biển Đông dậy sóng rồi
Ơi đồng bào dân nước Việt của tôi ơi!
Dòng máu các anh hùng hào kiệt xưa bỗng trào lên hơi ấm
Tinh thần chống ngoại xâm nơi con cháu Âu Lạc nay trỗi dậy phừng phừng!
Ta mừng vui, dù trong lòng ta đau đớn
Đất nước nguy nàn, ta thanh thản được sao?

Giận thay!
Ta chỉ là một cánh bèo
Gắng gỏi lắm, chống chèo với hơi tàn lực kiệt
Ta vẫn muốn hô lên niềm uất hận.

Hận giặc tàu!
Một bọn điếm đàng đầy tham lam và xảo quyệt
Ngắm nguyệt hưởng thanh bình, nhàn tản thế, sao bọn bay không muốn?
Đâm đầu, phơi bụng sân si, chúng mày đi gieo rắc chiến tranh!
Có giỏi thì đấu trận đấu giữa thanh thiên bạch nhật
Vờ vĩnh mà chi những thủ đoạn đê hèn!...  

Đại lục Hoa Nam rộng lớn, chưa ủ ấm đủ người dân đen Trung quốc!
Tiểu nhân Tàu đê tiện đã mở toang con mắt trắng, thèm khát Trường sa, Hoàng sa
Ôi! xót xa cho người dân đen Hoa lục.
Ôi! Nhục nhã “mười sáu chữ vàng” đảng cộng sản Trung hoa.

Ta: cánh bèo già nhỏ bé
Gối đầu trên sóng nước ải Chi lăng
Phồng ngực như cánh buồm căng gió Bạch đằng
Bởi nhớ lại chuyện xưa:
Quan quân Tàu hùng hùng hổ hổ kéo sang đất Việt;
Bô lão Việt khẩn khẩn trương trương giục con cháu chống giặc Tàu.
Lúc tới, tướng sĩ nhà Tàu kéo cả đại quân
Khi về chủ tướng Tàu trốn chui trốn nhủi bỏ mặc tàn quân sống chết!

Ta không tin vận nước hết còn
Ta chẳng lùi một tinh thần yêu nước Việt Nam
Nếu thân này đã tàn theo năm tháng
Thì cổ họng ta cũng ráng gào lên hai tiếng: “Việt Nam!”

Việt Nam ơi! Biển Đông đang dậy sóng
Ôi! Những chàng trai cô gái óng ánh tuổi đôi mươi
Hãy đứng thẳng làm người, làm người dân yêu nước
Hãy bước tiếp những bước đi của cha ông ta thuở trước
Thuở Trưng Vương cưỡi voi xông trận
Thuở Hưng đạo Vương ba lần chiến thắng giặc Nguyên...

Còn ta
Ta nguyện tim này dành để yêu Tổ quốc
Và tiếng ta như tiếng cuốc kêu chiều!

          21/5/2014
          Hoa Mặt Trời 

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

VẦN THƠ XANH & NHÀNH CỎ



.    Tôi là nhành cỏ ven đường
Chẳng buồn thế cuộc, chẳng vương sự đời
    Trông lên thanh thản mây trời
Lắng nghe từng bước chân người đi qua
    Sáng nay đời bỗng nở hoa
Ngàn tia nắng rọi chan hòa lòng tôi
    Tôi nhìn những áng mây trôi
Thả hồn phiêu lãng ru hời vần thơ
    Chỉ là một chút mộng mơ
Mong cho nhân loại hết ngờ vực nhau
    Mong cho đời bớt thương đau
Mong cho mặt đất một màu xanh tươi
    Tôi mong hoa nở nụ cười
Còn tôi, nhành cỏ chẳng lười nữa đâu
    Dù cho sương gió giãi dầu
Dù cho thiên hạ vò nhàu tấm thân
    Nhành cỏ tôi, vẫn ân cần
Đón người qua lại với vần thơ xanh!


                                    Vũ Thủy