Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

CHÚA KHÔNG THỂ LÀM NGƠ!

Chúa ơi!
Chúa có nghe chăng tiếng khóc than của một bệnh nhân ung thư đang mong ngày trở về cõi tận
...
Tiếng kêu rên siết vì những cơn đau vật vã lã chã sầu đơn
Người đàn ông lủi thủi một mình trên giường bệnh trong căn nhà vắng
Nỗi đau trắng cả căn phòng
Chỉ có moọc-phin mới giúp ông chế ngự những cơn đau quằn quại
Gia cảnh thật nghèo, vợ lại đã bỏ đi
Người đàn ông chẳng còn chi để mà hy vọng
Điều duy nhất ông trông mong là một dấu chấm hết
Tiếng rên la của ông như xé cả cõi lòng...

Chúa ơi!
Sao lại có những căn bệnh kinh khủng như thế?

Con đã nhiều lần đối diện với những bệnh nhân đang trong cơn tuyệt vọng
Nhưng có lẽ những cơn đau của bệnh ung thư, bệnh Sida là ghê gớm nhất
Sao Chúa chẳng ra tay cứu giúp họ?

Lạy Chúa!
Cho dù con người tội lỗi ngập tràn
Nhưng con biết Chúa đầy lòng thương xót chúng con
Xin Chúa cất khỏi trần gian này những cơn đau xé ruột, xé gan, xé tim, xé phổi, xé cả cõi lòng của cả những người có trái tim sắt đá...

Lạy Thánh giá Đức Ki-tô!
Chúng con chỉ là những sinh linh yếu đuối và khốn khổ
Nếu Chúa không đổ tình thương xuống trên con cái của Ngài!
Xin Ngài thương xót chúng con
Ghé mắt nhìn người đàn ông đang quằn quại trên giường bệnh
Và mệnh lệnh của Ngài sẽ là niềm an ủi lớn lao cho ông
Con biết Chúa không thể làm ngơ, Chúa ạ!

                                    Người làm vườn

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

HẠ BUÔNG TRONG CHIỀU

Hạ về theo tiếng ve
Nghe râm ran trong gió
Có chút gì nao nức
Phượng đỏ rực gọi mưa

Nắng đưa trưa vào hạ
Đường lạ, phố thưa người
Tiếng cười vang nắc nẻ
Lũ trẻ con vui đùa

Em nhớ mùa hạ xưa
Tóc em còn xanh lắm
Môi em thắm hoa cười
Ngày ấy hạ mười lăm

Hạ trưa nay vẫn thế
Vẫn trẻ trung bên đời
Bầu trời xanh thăm thẳm
Hàng cây buông bóng râm

Chừ mưa rơi lâm thâm
Nhớ ai ngày xưa đó
Ngóng em giờ tan học
Ướt áo mà không hay!

                        25/7/2015
                        Hoa Mặt Trời

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

VỀ LẠI BÊN NHAU



    Thời gian sao quá nhanh trôi
Ba mươi năm nối xa xôi lại gần
    Những ngày hoa mộng thanh xuân
Chợt như òa vỡ ngập tràn niềm vui...  

    Ngồi ôn chuyện cũ bùi ngùi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời sinh viên!
    Đâu rồi cái thuở làm duyên
Đâu rồi dáng dấp dịu mềm ngày xưa?

    Tiếng cười ai thỏa cơn mưa
Biết bao chuyện cũ như vừa hôm qua!!
    Bên nhau tình mến chan hòa
Ba mươi năm ấy, thêm già tình thân.

    Ngày xưa hoa mộng thanh xuân
Bây giờ ta vẫn thanh xuân giữa đời.
    Ngày mai tóc bạc da mồi
Hẹn nhau, bạn nhé, Nụ cười ta trao!!!

Viết sau cuộc họp mặt nhóm bạn lớp Toán Lý B VIII CĐSPĐN
                                    18/7/2015
                                    Vũ Thủy


Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

BIỂN MẶN TÌNH NỒNG



Cát biển chiều nay đá chông chênh
Sóng dữ mênh mang tiếng vỗ bờ
Ôi, lời vẫy gọi nghe tha thiết
Biển mặn tình nồng ai có hay?

Sáng sớm hôm nay đã vậy rồi
Nhịp bước Đa Minh rất trẻ trung
Những bạn sinh viên lòng phấn khởi
Cõng người khuyết tật mệt mà vui!

Biển hỡi, nghe chăng những tiếng lòng
Tiếng đập con tim từ sâu thẳm
Bồng ẵm nhau đi qua bãi đá
Tiếng gọi yêu thương khiến đá mềm!

Gió mềm bay bay khô áo ai
Mồ hôi lại rỏ ướt lưng rồi
Nhịp bước Đa Minh sôi lửa mến
Nước biển chiều nay nếm mặn hơn!

Bờ môi tôi mặn tình yêu biển
Tóc em ướt sũng những giọt nồng
Biển hỡi, chiều nay gọi gió lên
Thổi ấm buồng tim những con người!!!

                                    12/7/2015
                                    Vũ Thủy
Viết tặng nhóm sinh viên Nhịp Bước Đa-minh sau chuyến đi Bãi Dâu của Huynh đoàn Khuyết tật Kitô Vua