Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI

    GIÓ XUÂN ÙA VỀ
(Ga I: 5, 3-4)

    Cho con vượt thắng thế gian
Để con tuân giữ điều răn của Người!

    Chúa ơi, Chúa ở trên trời
Chúa nhìn thấy hết sự đời vấn vương
    Làm sao dễ nói yêu thương
Khi mà cuộc sống bon chen từng giờ?

    Đôi khi con đã hững hờ
Bỏ quên, mặc Chúa trơ vơ bên đời!

    Môi con khép kín nụ cười
Trước người cùng khổ, cần lời ủi an
    Dạ con chẳng chút băn khoăn
Con đà quên hết điều răn Chúa truyền.

    Tưởng mình là kẻ có duyên
Bao phen con đã huyên thuyên hại người
    Tội con nhiều quá, Chúa ơi
Làm sao mến Chúa yêu người được đây?

    Lời như một áng mây bay
Mang niềm tin đến đổ đầy hồn con!

    Lời từ nguyên thủy vàng son
Cho con kiên vững tình con trong Ngài
    Cho con mến Chúa yêu người
Cho con vượt thắng sự đời dối gian!

    Chúa ơi, tình Chúa chứa chan
Hồn con xao xuyến, gió xuân ùa về!


Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI




CON BIẾT CHÚA
 (Ga I: 4, 8)

Lạy Chúa là Thiên Chúa của con!
Con chỉ là một sinh linh bé nhỏ
Tựa như ngọn cỏ lắt lay trước gió
Có đáng gì đâu mà Chúa vẫn đoái nhìn!

Con biết mình chẳng thể nào xứng đáng
Dưới ánh mặt trời tỏa rạng bình minh.

Tình yêu Chúa đã nâng con dậy
Cho con được làm người, được hưởng ánh minh quang
được san sẻ trong tình yêu của Chúa
và được tự do trên quyết định của mình.

Tình yêu Chúa trải dài theo năm tháng
Trên mọi nẻo đường đời có dấu vết con đi
Con biết lấy chi đền đáp Chúa bây giờ?

Tình yêu Chúa thật không bờ không bến
Chúa tin con vì Chúa mãi yêu con
Thế mà con bao nhiêu lần đắc tội
Đã phản bội lại tình yêu khoan thứ
Cứ như thể chẳng biết Chúa là ai!!!

Con đã chẳng hết lòng yêu mến Chúa
Đã bao lần con ngoảnh mặt làm ngơ
Trước những lời nài xin của một người cơ nhỡ
Bởi vì con đã sợ lụy, sợ phiền!

Con biết Chúa, Chúa ơi, con biết Chúa
Vì Chúa là Thiên Chúa tình yêu
Xin hãy vì tình yêu khoan dung của Chúa
Đừng để con trở thành kẻ vô tình
Xin ban cho con một ngọn lửa trong tim
Để con luôn biết tìm yêu thương người đồng loại, Chúa nhé! 

Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI



CÁNH BUỒM CĂNG GIÓ
 (Pr I: 4, 12-13)

    Tháng ngày vất vả truân chuyên
Quanh tôi, cuộc sống ưu phiền làm sao!

    Ngước trông lên Đấng tối cao
Người trên thập giá với bao khổ hình
    Vì tôi, Người hiến thân mình
Giúp tôi nhìn thấu khối tình thâm sâu!

    Người đi vào cuộc bể dâu
Đường lên núi sọ, gánh sầu vạn cân
    Cùng trong thân phận phàm trần
Cũng đau, cũng đớn, muộn phiền như tôi...!

    Bao nhiêu vất vả qua rồi
Bao nhiêu sự dữ nổi trôi thuyền đời
    Cho tôi hiểu thấu được Lời
Cho tôi cảm nhận Chúa Trời ở bên!

    Nay thuyền đậu bến bình yên
Dẫu đời vẫn thế truân chuyên kiếp người
    Chia phần đau khổ với Người
Hồn tôi cảm được niềm vui diệu kỳ!

    Thuyền tôi theo gió ra khơi
Cánh buồm căng hướng lên trời, hỷ hoan!!!

Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI



VÌ NGÀI MUỐN TÔI NHƯ THẾ!
 (Phêrô I: 1, 23-25)

Tôi là cỏ dại
Mải theo tháng ngày
Tôi cũng đã trổ hoa.
Chỉ là những bông hoa cỏ dại
Những bông hoa đã khô và rụng
Trở nên vô dụng như chính thân phận phàm nhân tôi!

Rồi một ngày
Lời đã đi vào hồn tôi
Lời nói sự thật
Lời chỉ cho tôi một con đường
Và Lời dắt tôi đi qua thung lũng tối
Tới đồng cỏ xanh tươi.

Hạt giống của Lời
Ban cho tôi sự sống!
Lời loan báo Tin Mừng cho tôi
Tôi đâu còn là cỏ dại !
Hạt giống bất diệt trong tôi, bừng lên sức sống!

Tôi bây giờ như bông hoa đồng nội
Đêm đêm gội sương trời
Ngày ngày tắm nắng mai
Tôi biết ai đã ban cho tôi hương sắc!

Tôi sẽ phô diễn những kỳ công của Ngài
Tôi sẽ tỏa hương giữa đời vì Ngài muốn tôi như thế
Thượng Đế của tôi ơi
Bông hoa này đẹp chính là kỳ công của Ngài đó!

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI



XIN NGÀI THƯƠNG CON!
 (Dt: 10, 16-18)

Lạy Chúa là Đức Chúa của con!
Tâm khảm con như mảnh lụa đã cũ nhàu
Chúa vẫn trọn tình thương, Ngài ban cho trở nên màu mỡ
Lỡ lầm của con, Đức Chúa đã quên sạch cả rồi
Con ngồi đây ấm lòng vì tin tưởng
Sâu thẳm trong tim con hớn hở vui mừng
Vì lời Đức Chúa như phá thạch khai sơn:
“Ta sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa.”

Lời Chúa hứa đã trở thành giao ước
Được chính Ngài khắc vào tâm khảm của con đây
Có lẽ nào Đức Chúa lại quên lời giao ước?

Lạy Đức Chúa! Mỗi bước con đi xin Chúa giữ gìn
Xin Ngài để mắt nhìn, kẻo con lại sa vào đường tối
Con đã biết thân con đầy tội lỗi
Chúa chẳng nỡ đòi con dâng của lễ đền bồi
Đã tha thứ rồi, Ngài thương ban Lề Luật
Khắc ghi vào lòng trí của con đây
Để con được hưởng ơn dầy, Ngài thương cứu độ
Thì Chúa ơi! Ngộ nhỡ có quên,, con xin Ngài nhắc nhở! 

Con là vật sở hữu của Ngài, một tớ gái vô duyên
Đời truân chuyên, con luôn cần có Chúa
Vững niềm tin theo Đức Chúa dặm trường!... 

Tập thơ: BA HẠT DẺ & NHỮNG ĐIỀU ƯỚC CỦA TÔI



DƯỚI CHÂN CÂY THẬP TỰ
 (Dt: 5, 7-9)

Có da thịt nào không biết đau?
Có lòng dạ nào không quặn thắt vì lo sợ?
Có trái tim nào không khổ sầu vì biết mình ngày mai phải chết?
Ôi, Giêsu!
Người đã mặc kiếp phàm nhân
Người cũng có trái tim, có lòng dạ, và có da có thịt
Lẽ nào Người chẳng đau, chẳng sợ, chẳng biết khổ sầu?
Con nghe tiếng Người than van trong Vườn Dầu đêm ấy
Tiếng khóc than vọng tới trời cao
Làm rung động trái tim Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết!

Cái chết trên thập tự của người Con Thiên Chúa
Là sự thăng hoa của hai tiếng Xin Vâng
Là đỉnh điểm của hy lễ tình yêu trên đồi cao năm ấy!
Sự tuân phục trong Người nâng Người lên tới mức thập toàn
Như hạt lúa mì chết đi, để hoa trái được sinh sôi
Ôi, vẻ đẹp của Người tôi trung Thiên Chúa
Đã trở nên mạch nước suối thần kỳ
Người trở nên nguồn ơn cứu độ muôn niên
Cho tất cả những ai có tâm hồn sống tùng phục Thiên Chúa... 

Con nhìn xuống phía chân cây thập tự
Bóng dáng Mẹ đứng đó, Mẹ sầu bi
Mẹ nghĩ gì, khi người con của Mẹ gục đầu trên Thánh giá?
Có lẽ nào da thịt Mẹ chẳng đau
Có lẽ nào lòng dạ Mẹ lại không quặn thắt
Có lẽ nào con tim Mẹ khi ấy chẳng khổ sầu...

Suốt một đời, Mẹ đã sống “Xin Vâng”
Mẹ dạy con theo bước chân của Mẹ
Thế giới này còn khổ đau muôn lối
Xin cho con biết cúi đầu đón nhận
Như Mẹ xưa luôn tùng phục thiên ý
Xin cho con một lòng trí sắt son
Theo gương Mẹ trọn một đời tuân phục
Để hồn con, ơn cứu rỗi ngập đầy!