ĐÃ CÓ KHI NÀO...?
(Lc: 19, 45-46)
Chúa
của con ơi!
Đã
có khi nào, con biến Đền Thờ thành nơi buôn bán?
Đã
có khi nào, con biến Đền Thờ thành sào huyệt của bọn cướp điêu ngoa?
Dẫu
chỉ là cánh hoa nhỏ bé giữa cuộc đời
Con
bời bời lòng sầu như lá úa
Thương,
Chúa Trời mà phải chịu bao nỗi đắng cay
Tháng
ngày qua con sống quá vô tình
Bỏ
mặc Cha một mình với ngôi Đền Thờ bụi bặm!
Con
dặm trường bán buôn chuyện hư vô phù phiếm
Mải
kiếm tìm những lời lãi thế gian...
Ôi,
nhà Cha vắng những khi cầu nguyện
Lúc
này đây con giật mình tỉnh giấc
Tấc
ruột con buồn lắm lắm, Chúa ơi!
Ơi,
Chúa ơi! Cánh hoa này hương nhạt
Nhịp
tim con phiêu bạt đã quay về
Nguyện
xin Chúa đừng chê mà ẵm lấy
Cho
hồn con lại sống dậy Chúa ơi
Cho
tim con xứng là Đền Thờ nơi Cầu Nguyện, Chúa nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét