BỞI TÔI BÉ MỌN
(Lc: 10, 23-24)
Tôi thật phúc đức, bạn ơi!
Bởi
tôi được thấy Chúa Trời hiển nhiên
Người trong giây phút bình yên
Người
trong bão tố truân chuyên cuộc đời
Người trong tiếng lá thu rơi
Người
trong ánh mắt nụ cười trẻ thơ
Người trong thinh lặng đợi chờ
Người
trong điệu hát câu hò thân thương
Một hôm Người đứng bên đường
Dáng
Người gầy guộc áo quần tả tơi
Từ trong sâu thẳm mắt Người
Tôi
nhìn thấy Đức Chúa Trời hiện ra...
Tôi nghe tiếng Chúa thiết tha
Qua
làn gió nhẹ và qua con người
Qua từng cung bậc chơi vơi
Qua
bao khốn khó cuộc đời trầm luân.
Tôi
tin có Chúa ở gần
Bởi
tôi nghe được bước chân của Ngài
Ngài đi về phía tương lai
Cho
tôi nhìn thấy ngày mai sáng ngời.
Bởi tôi nhỏ bé, bạn ơi
Bởi
tôi hèn mọn mà Người thương tôi
Đời tôi, Người cứu chuộc rồi
Vác
cây Thánh giá theo Người tôi đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét