PHẦN III: PHỤC SINH VỚI
NGƯỜI
NGÀY ĐÓ
(Rm: 2, 6-8)
Ngày Chúa đến
Ngày của hân hoan chiến
thắng
Hay là ngày của lửa giận
cuồng phong?
Ngày Chúa đến
Con thành tâm ngóng đợi
Trái tim con nghe gió nói
mỗi ngày
Đôi tay này xin dâng Chúa,
Chúa ơi!
Ơi, Chúa ơi, đây, mỗi việc
con làm
Con gởi gắm tâm tình con tha
thiết
Hết lòng con, con mong ước
được yêu thương
Và gắng sức, con hết mình
muốn yêu thương kẻ khác.
Cuộc đời con qua thác lũ gập
ghềnh
Luôn có Chúa đỡ bênh từng
giây phút
Nên hồn con chẳng còn chút
nghi nan
Mỗi ngày đời con, dù lầm
than vất vả
Con tất tả đi tìm niềm vinh
quang Nước Chúa
Như người nông dân mong lúa
trổ đòng đòng
Mà ngày ngày còng lưng cuốc
bẫm cày sâu!
Có những ngày nắng rầu trên
phiến lá
Con kiên trì muốn hóa hạt
mưa rơi
Làm dịu mát cho một lòng
người đang khô cháy
Vui mừng nhận ra rằng, người
ấy đã đem Chúa đến cho con...
Có những ngày mắt đỏ hon tức
tối
Vì lối con đi sao quá đỗi
chập chùng
Dạ người hẹp, miệng lưỡi nó
điêu ngoa
Con cúi đầu nhớ Người xưa
trên thập giá...
Ngày Chúa đến, con trông
ngày Chúa đến
Ngày vinh quang, ngày hạnh
phúc trường tồn
Ngày, có ngày, con bồn chồn
khắc khoải
Con hỏi lòng, con đã sẵn
sàng chưa!
Ngày Chúa đến, con chờ ngày
Chúa đến
Ngày vinh quang, ngày danh
dự được đền bù
Ngày, mỗi ngày, con vui sống
bình yên
Con thanh thản đợi chờ ngày
Chúa đến!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét