XIN NGÀI THƯƠNG CON!
(Dt: 10, 16-18)
Lạy
Chúa là Đức Chúa của con!
Tâm
khảm con như mảnh lụa đã cũ nhàu
Chúa
vẫn trọn tình thương, Ngài ban cho trở nên màu mỡ
Lỡ
lầm của con, Đức Chúa đã quên sạch cả rồi
Con
ngồi đây ấm lòng vì tin tưởng
Sâu
thẳm trong tim con hớn hở vui mừng
Vì
lời Đức Chúa như phá thạch khai sơn:
“Ta
sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa.”
Lời
Chúa hứa đã trở thành giao ước
Được
chính Ngài khắc vào tâm khảm của con đây
Có lẽ
nào Đức Chúa lại quên lời giao ước?
Lạy
Đức Chúa! Mỗi bước con đi xin Chúa giữ gìn
Xin
Ngài để mắt nhìn, kẻo con lại sa vào đường tối
Con
đã biết thân con đầy tội lỗi
Chúa
chẳng nỡ đòi con dâng của lễ đền bồi
Đã
tha thứ rồi, Ngài thương ban Lề Luật
Khắc
ghi vào lòng trí của con đây
Để con
được hưởng ơn dầy, Ngài thương cứu độ
Thì
Chúa ơi! Ngộ nhỡ có quên,, con xin Ngài nhắc nhở!
Con
là vật sở hữu của Ngài, một tớ gái vô duyên
Đời
truân chuyên, con luôn cần có Chúa
Vững
niềm tin theo Đức Chúa dặm trường!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét