LIỀU LĨNH CHO ĐI
(Lc: 21, 4)
Đôi
khi
Tôi
nghĩ mình là kẻ túng thiếu
Chẳng
dám liều mình, chẳng dám cho đi
Chỉ
bo bo giữ lấy về mình
Chút
tiền của đáng khinh và đáng ghét
Để
rồi tham lam vơ vét dụm dành!...
Hôm
nay
Lời
Chúa lòng lành nói với tôi:
“Con
ơi, con đâu phải là người túng thiếu
Ta
đã ban cho con dư dật bao điều
Này
thời gian, này trí lực, này sức sống của con
Sao
con nỡ khước từ Ta nhiều thứ?”
Ơi,
Chúa ơi!
Thân
con đây lữ thứ đoạn trường
Xin
Ngài thương mà xóa bỏ tội con
Ban
cho con một tấm lòng son sắt
Để
con biết cho đi trọn nghĩa tình.
Như
bà góa trung trinh dù túng thiếu
Xin
từ nay dám liều lĩnh cho đi
Vì
tất cả của con là của Chúa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét