TÂM SỰ MỘT CÂY VẢ
(Lc: 13,
6-9)
Tôi là cây
vả chây lười
Chẳng
ra hoa trái xinh tươi cho đời!
“Vả này
thêm hại đất thôi!”
Thế
mà không nỡ chặt đi chút nào
Dày công
Chàng đã Xin cho
Một
năm gia hạn, phân tro đắp bồi
Hết tình
Chàng đã thương tôi
Chờ
cho cây vả sinh sôi quả lành!
Vườn nho
vẫn lớn rất nhanh
Vẫn cho quả ngọt trĩu cành xinh tươi
Thân tôi
cây vả chây lười
Vẫn hoài dáng đứng giữa trời trơ trơ!
Chiều nay
cảm thấy bơ vơ
Mới hay tình Chúa vô bờ yêu tôi
Bóng Người
như áng mây trời
Bao năm bền bỉ bên đời chờ tôi
Chờ cho
hoa trái sinh sôi
Chờ cho cây vả trong tôi trở mình!
Bây giờ
tôi được hồi sinh
Bởi hồn có gió Thánh Linh thổi vào
Tim tôi
vui hát dạt dào
Xin dâng Chàng những ngọt ngào trái thơm!
Chàng là
khúc hát mùa xuân
Cho tôi ấm áp lâng lâng tình người
Tôi đi về
phía chợ đời
Để tôi rao bán những lời yêu thương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét