VÌ NGÀI MUỐN TÔI NHƯ THẾ!
(Phêrô I: 1, 23-25)
Tôi
là cỏ dại
Mải
theo tháng ngày
Tôi
cũng đã trổ hoa.
Chỉ
là những bông hoa cỏ dại
Những
bông hoa đã khô và rụng
Trở
nên vô dụng như chính thân phận phàm nhân tôi!
Rồi
một ngày
Lời
đã đi vào hồn tôi
Lời
nói sự thật
Lời
chỉ cho tôi một con đường
Và
Lời dắt tôi đi qua thung lũng tối
Tới
đồng cỏ xanh tươi.
Hạt
giống của Lời
Ban
cho tôi sự sống!
Lời
loan báo Tin Mừng cho tôi
Tôi đâu còn là cỏ dại !
Hạt giống bất diệt trong tôi, bừng lên sức
sống!
Tôi bây giờ như bông hoa đồng nội
Đêm đêm gội sương trời
Ngày ngày tắm nắng mai
Tôi biết ai đã ban cho tôi hương sắc!
Tôi sẽ phô diễn những kỳ công của Ngài
Tôi sẽ tỏa hương giữa đời vì Ngài muốn tôi
như thế
Thượng Đế của tôi ơi
Bông hoa này đẹp chính là kỳ công của Ngài
đó!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét