TIẾNG GỌI CỦA LÒNG XÓT
THƯƠNG
(Ga: 8, 3-11)
Nàng
đứng đó, tội ngoại tình đã rõ
Một
vòng vây và những ánh mắt miệt khinh
Nàng
chẳng còn gì ngoài con tim sợ hãi
Biết
tội mình, rồi sẽ phải bị ném đá thôi!
Đám
đông kia mong tìm kiếm điều gì?
Muốn
ném đá người phụ nữ đáng thương quá vậy?
Muốn
bắt tội thầy Giêsu nhân hậu đến thế chăng?
Hay
là tham lam, họ muốn cả hai điều?
Ôi!
Giêsu vốn đầy lòng thương xót
Chẳng
nỡ nhìn người phụ nữ đáng thương
Thầy
cúi xuống, viết những gì trên đất
Có
ai hiểu được nỗi lòng Thầy Giêsu trong lúc ấy!
Tôi
thấy được lòng thương xót mở ra
Khi
tôi biết xót thương là khi tôi biết sống
Cũng
như xưa Thầy đã sống giữa nhân loài
Biết
cúi xuống, và đăm chiêu vì người khác.
Ôi!
Lòng Thầy Giêsu đầy thương xót
Dẫu
chẳng bợn nhơ, Thầy không kết án ai!
Tôi
là kẻ có tội, vẫn được Thầy thương xót
Có
lẽ nào tôi không biết xót thương người anh em đồng loại?...
Chỉ
còn lại trên bãi cát mênh mông
Nàng
đứng đó, một mình nàng trơ trọi
Tiếng
Thầy gọi, nghe thương xót bao la
Nàng
trở về, với cõi lòng nở hoa phơi phới...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét