CHUYỆN KHÔNG THỂ...
(Lc: 24, 36-39)
Chuyện
không thể đã là chuyện có thể
Chúa
Giêsu Kitô đã sống lại thật rồi
Người
đã chết trên đồi cao thập giá
Chuyện
không thể lại hóa thành có thể
Bởi
vì yêu Chúa đã chịu khổ hình
Hiến
thân mình làm của lễ hy sinh
Lòng
thương xót như bình minh rạng rỡ
Đã
tuôn trào máu nước của Tình Yêu
Ôi!
Huyền siêu, một cái chết gục đầu
Ngài
dạy con sống khiêm nhu hiền hậu!
Con
đâu còn phải bơ vơ sầu khổ
Chúa
ở bên và ban phúc bình an
Ngày
đời con dẫu màn đêm buông xuống
Vẫn
tuôn trào một sức sống Phục sinh
Con
thấy Chúa thật bằng xương bằng thịt
Qua
hình ảnh những người thân bạn hữu
Và
mỗi khi con rước Chúa vào lòng
Con
tin rằng Chúa đang ở cùng con
Ngài
chính là sức mạnh của con, Ngài hỡi!
Cho
đời con nên tấm bánh bẻ đôi!
Ôi,
Chúa ôi! Chúa đã phục sinh rồi
Cho
hồn con reo khúc hát phục sinh
Con
theo Chúa mỗi ngày qua bể khổ
Và
theo Chúa tìm đường lên núi Sọ
Xin
cho con là tấm bánh bẻ ra
Xin
cho con thiết tha lòng thương xót
Chuyện
không thể sẽ là chuyện có thể
Bởi
vì, nay Chúa đã phục sinh rồi
Trên
đồi xưa vọng mãi tiếng yêu thương
Chuyện
không thể sẽ hóa thành có thể!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét