Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

BÂNG KHUÂNG MÙA THU

    Lá thu sao cứ phải vàng
Cho mùa thu giấu nỗi buồn ra đi
    Đêm qua còn ở trên cây
Sáng nay lá đã vội bay lên trời
    Đời người như giấc mộng thôi
Sao thu nỡ để mây trôi lạnh lùng
    Gió sầu vương khắp không trung
Ta đi tìm chút thẹn thùng nơi em
    Để khi gặp áng mây mềm
Ta hôn nụ biếc giữa nền trời xanh
    Trời xanh, xanh đến mong manh
Lòng ta như bỗng vắng tanh em rồi
    Nhẹ nhàng gió lướt qua môi
Chút tình vương vấn giữa trời thu sang
    Dòng sông mây vẫn lang thang
Thu đi nỗi nhớ bâng khuâng chợt về!

                                    26/9/2015
                                    Vũ Thủy

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

TRĂNG & HOA LỬA



Em hãy là vầng trăng
Cho đêm dài mộng mị
Còn anh là sông cả
Để em xuôi cuộc tình...

Chừ anh như hoa lửa
Nửa hồn đương sầu đầy
Với tay về nơi ấy
Tình như khói như sương!

Dòng sông xưa đã mỏi
Hương xưa có còn vương
Anh nghe lòng hụt hẫng
Giọng nói ai lạnh lùng?

Đừng là trăng cho mộng
Đừng là sông xuôi dòng
Đừng tìm em chi nữa
Giữa mảnh tình trăng trôi!!

                        20/9/2015
                        Hoa Mặt Trời
 

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

VỀ VỚI MẸ SẦU BI

Nước mắt Mẹ tuôn rơi
Chiều xưa đồi hoang vắng
Mẹ lặng thầm buồn đau
Nhìn Con trên thập giá.

Đất đá nào vỡ toang,
khăn tang nào đã xé,
cỏ cây nào chao nghiêng,
sầu thay cho lòng Mẹ?

Xác Con Mẹ lạnh rồi
Mẹ ngồi ôm hóa đá
Nhá nhem chiều trầm mặc
Sầu vùi theo huyệt mộ...!

Lòng Mẹ ôi nát tan
Chiều đan mây xám ngắt
Gió hắt hiu thổi về
Bốn bề nghe cô tịnh...!

Bài Thánh Vịnh năm xưa
Đưa con về với Mẹ
Mẹ vẫn nét sầu bi
Đứng dưới chânThánh giá.

Con quỳ bên Mẹ đây
Dâng trái tim sầu đầy
Xin Mẹ thương tha thứ
Những tháng ngày đã qua!!!

                                    Người làm vườn

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

NÓI VỚI CHA


Cha ơi!
Con ngồi đây TRONG CĂN PHÒNG thinh lặng
Để nói với Cha những điều nặng trĩu tâm tư
Lời con như tiếng hạc kêu trong sương sớm
Con là cánh hạc run rẩy, nơm nớp sợ cuồng phong
Vì cuộc sống long đong trói thân phận con người
Mặc sự dữ hoành hành trong thế giới tranh đua
Cái triết lý mạnh được yếu thua cứ hiển nhiên ngự trị giữa cuộc đời!

Cha ơi!
Vườn Ê-đen thuở xưa Cha muốn tạo phúc cho muôn loài
Ngay từ thuở ấy, bà Eva đã ngang nhiên ăn trái cấm
Để con cháu bà ngày nay theo đà tự do phá hỏng cả thiên nhiên
Đâu còn nữa rừng xanh, biển bạc
Đâu còn nữa tiếng thác chảy reo vui
Đâu còn nữa thú rừng nơi hoang dã
Đâu còn nữa tầng ô-zôn bảo vệ loài người...

Tiếng chim hót chừng như đầy lo sợ...

Cha ơi!
Người ta làm ngơ trước tiếng kêu cứu của đồng loại
Con làm sao kể hết nỗi thương tâm
Nhiều gia đình lâm vào cảnh không lối thoát
Vì có trẻ vị thành niên học đòi thói ăn chơi sa đọa
Chúng chẳng biết chẳng hay, nước mắt những người sinh ra chúng đã cạn kiệt đôi giòng!...  

Cha ơi!
Nền giáo dục của đất nước con, hỏng cả rồi
Lòng con bồi hồi quặn thắt, có những điều khó nói lắm Cha ơi...

Lời Chúa hôm nay mở cho con đường hy vọng
Vì những ân huệ của |Cha sẽ đổ xuống nhân trần
Cho người lành và không quên kẻ dữ
Con xin Cha tái tạo lại tim người
Kẻ buôn ma túy sẽ không còn buôn ma túy
Kẻ thích chiến tranh sẽ trở nên người yêu mến hòa bình
Kẻ phá rừng sẽ trồng cây xanh, và tìm nuôi dã thú

Người ta sẽ quyết tâm khơi nguồn suối chảy
Cho phù sa lại tắm giữa sông xanh...

Cánh hạc con không còn run rẩy nữa
Những điều nặng trĩu giữa tim con
Đã dâng hết về Cha niềm tin tưởng
Lòng Cha là biển hồ thương xót
Có lẽ nào Cha lại chẳng đoái thương con?

Con cảm tạ Cha đã lặng nghe con nói! 

                                    Người làm vườn