Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

BÂNG KHUÂNG MÙA THU

    Lá thu sao cứ phải vàng
Cho mùa thu giấu nỗi buồn ra đi
    Đêm qua còn ở trên cây
Sáng nay lá đã vội bay lên trời
    Đời người như giấc mộng thôi
Sao thu nỡ để mây trôi lạnh lùng
    Gió sầu vương khắp không trung
Ta đi tìm chút thẹn thùng nơi em
    Để khi gặp áng mây mềm
Ta hôn nụ biếc giữa nền trời xanh
    Trời xanh, xanh đến mong manh
Lòng ta như bỗng vắng tanh em rồi
    Nhẹ nhàng gió lướt qua môi
Chút tình vương vấn giữa trời thu sang
    Dòng sông mây vẫn lang thang
Thu đi nỗi nhớ bâng khuâng chợt về!

                                    26/9/2015
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét