Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

NÓI VỚI CHA


Cha ơi!
Con ngồi đây TRONG CĂN PHÒNG thinh lặng
Để nói với Cha những điều nặng trĩu tâm tư
Lời con như tiếng hạc kêu trong sương sớm
Con là cánh hạc run rẩy, nơm nớp sợ cuồng phong
Vì cuộc sống long đong trói thân phận con người
Mặc sự dữ hoành hành trong thế giới tranh đua
Cái triết lý mạnh được yếu thua cứ hiển nhiên ngự trị giữa cuộc đời!

Cha ơi!
Vườn Ê-đen thuở xưa Cha muốn tạo phúc cho muôn loài
Ngay từ thuở ấy, bà Eva đã ngang nhiên ăn trái cấm
Để con cháu bà ngày nay theo đà tự do phá hỏng cả thiên nhiên
Đâu còn nữa rừng xanh, biển bạc
Đâu còn nữa tiếng thác chảy reo vui
Đâu còn nữa thú rừng nơi hoang dã
Đâu còn nữa tầng ô-zôn bảo vệ loài người...

Tiếng chim hót chừng như đầy lo sợ...

Cha ơi!
Người ta làm ngơ trước tiếng kêu cứu của đồng loại
Con làm sao kể hết nỗi thương tâm
Nhiều gia đình lâm vào cảnh không lối thoát
Vì có trẻ vị thành niên học đòi thói ăn chơi sa đọa
Chúng chẳng biết chẳng hay, nước mắt những người sinh ra chúng đã cạn kiệt đôi giòng!...  

Cha ơi!
Nền giáo dục của đất nước con, hỏng cả rồi
Lòng con bồi hồi quặn thắt, có những điều khó nói lắm Cha ơi...

Lời Chúa hôm nay mở cho con đường hy vọng
Vì những ân huệ của |Cha sẽ đổ xuống nhân trần
Cho người lành và không quên kẻ dữ
Con xin Cha tái tạo lại tim người
Kẻ buôn ma túy sẽ không còn buôn ma túy
Kẻ thích chiến tranh sẽ trở nên người yêu mến hòa bình
Kẻ phá rừng sẽ trồng cây xanh, và tìm nuôi dã thú

Người ta sẽ quyết tâm khơi nguồn suối chảy
Cho phù sa lại tắm giữa sông xanh...

Cánh hạc con không còn run rẩy nữa
Những điều nặng trĩu giữa tim con
Đã dâng hết về Cha niềm tin tưởng
Lòng Cha là biển hồ thương xót
Có lẽ nào Cha lại chẳng đoái thương con?

Con cảm tạ Cha đã lặng nghe con nói! 

                                    Người làm vườn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét