Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

CÁI NẮNG GỌI MƯA



Nắng thở phì phò
Trên đầu rặng tre
Kẽo ke kẽo kẹt
Võng ru bé ngủ
Anh gió ủ rũ
Nấp dưới hiên nhà
Bà luôn tay quạt
Từng hạt mồ hôi
Rỏ xuống vai bà!

Nắng ơi, nắng à
Thương bà nắng ngủ
Thương củ khoai đồng
Nắng đừng lớn nữa
Nắng giữa tháng tư
Như là hũ mật
Đổ xuống sân vườn
Đường làng bụi đỏ
Rát bỏng bàn chân!

Cần cù nắng gọi
Gọi mưa, gọi mưa
Cái nắng gọi mưa
Sao mưa chưa về
Con đê ngoài bãi
Khô nứt cả rồi
Thôi đừng nắng nữa
Cái nắng gọi mưa
Giữa giấc trưa nồng!

                        5/4/2013
                        Hoa Mặt Trời

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

TÂM SỰ CÁNH HOA RƠI



.    Chiều đi hoang dại một mình
Một mình thơ thẩn tìm hình bóng ta
    Tiếc gì như tiếc hương hoa
Tiếc gì mà mắt bỗng nhòa lệ cay
    Đời người tựa gió thoảng bay
Chén sầu đã cạn, men say phai rồi
    Bóng ai thấp thoáng lưng đồi
Hình ai còn đó giữa trời mênh mông...

    Một mình ta với hư không
Một mình ta với mênh mông đất trời
    Ô hay, ta bỗng bật cười
Tiếng cười chợt vỡ những lời tiếc than
    Gió chiều nhẹ thổi mơn man
Chút gì thanh thản thời gian xuống dần
    Hình ơi, bóng đã lại gần
Mình cùng tái hợp cho vần thơ bay...!

    Chiều đi trong gió hây hây
Lòng ta thơ thới ngắm mây trên trời
    Tiện tay nhặt đóa hoa rơi
Giữ được chỉ chút hương thôi cũng đành
    Hoa ơi, đừng quá mong manh
Cũng đừng nuối tiếc màu xanh trên cành
    Ngủ yên trong giấc mộng lành
Cho ta chôn chặt mối tình thiên thu!

                                    Hoa Mặt Trời

Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

CÓ NHỮNG MẢNG TÌNH NHƯ THẾ!



Tình yêu được vun trồng trong truân chiên nghèo khổ
Là tình yêu có vị mặn của những giọt mồ hôi
Của những tháng ngày lặn hụp dưới đồng chua nắng rát
Lưng áo cha bạc màu, làn da mẹ sạm đen
Tôi chẳng hề quên, dẫu bây giờ cha khuất núi
Tôi bây giờ vẫn nhớ, dù làn da mẹ được chăm sóc sáng hơn xưa...

Tình yêu lớn lên trong mưa bão dập dồn
Có cái hồn của một thời thơ ấu gian nan
Trên cánh đồng bạn tôi chăn thả đàn gia súc
Hương cúc dại ven đường làm nở nang cả lồng ngực
Mùi phân bò sực lên ngai ngái buổi chiều quê
Gợi nhớ trong tôi những ngày theo bạn đi lượm củi...

Thời gian vội đi... những may rủi cuộc đời...
Tôi hôm nay đã bao năm làm người lớn
Vẫn thấy mình nhỏ bé giữa chiều xưa
Những buổi chiều mưa rơi đều hạt trên mái lá
Những giấc mộng, giá mình là cô bé lọ lem trong cổ tích
Thì ra tôi vẫn thích mùi hương cúc dại!

Tôi biết, có một loại tình yêu như thế
Một mảng tình gắn bó với quê hương
Một mảng tình còn chút hương ngày gian khổ
Một mảng tình mằn mặn vị mồ hôi trên lưng áo cha già
Và đăng đắng tôi ngắm nhìn làn da mẹ
Nay vẫn còn đọng lại vết chạm khắc của một thời khó nhọc gian lao!

Ôi,tình yêu! Biết kể sao cho xiết
Nhớ da diết nghĩa quê hương đồng ruộng...!

                                    10/3/2014
                                    Vũ Thủy


Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

CON GÁI BÂY GIỜ, CON GÁI NGÀY XƯA



Có tiếng cười khúc khích ven sông
Con gái tuổi tròn trăng hồn nhiên quá
Nắng trắng xóa khung trời mơ mộng
Gió lồng lộng thổi tóc rối bờ môi...

Tôi theo gió xuôi dòng sông kỷ niệm
Ký ức hiện về cả bến bờ xưa cũ
Lũ bạn gái cùng tôi nghịch nước ven sông
Thấp thoáng bóng mấy thằng bạn trai ngờ nghệch
Tóc rẽ lệch ngôi đứng tựa gốc dừa nhìn trộm
Tuổi vừa lớn đứa nào cũng ngại ngùng e ấp...  

Hôm nay, tôi dưới trời trưa nắng lửa
Nghe tiếng cười như rửa sạch vô tư
Lũ con gái bây giờ hồn nhiên hơn chúng tôi thuở trước
Chẳng ngại ngùng, chẳng e ấp, chẳng sợ chi
Chẳng học gói, chúng đâu cần học mở!

Tiếc cho những đóa hoa vừa chớm nở
Đã vội tàn vì những chuyện bồ bịch lăng nhăng
Chuyện trăng gió, chúng nói ra huỵch toẹt
Quần áo thì lòe loẹt hở dưới hở trên...

Tôi nghe tiếng rên của dòng sông ngầu đục
Câu tục ngữ nào còn “gạo trắng, nước trong”
Em gái ơi, thôi đừng mong chóng lớn
Đừng vội vàng, để đừng phải đau đớn nghe em!

                                    5/3/2014
                                    Vũ Thủy


Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

HAI NỬA KHUNG TRỜI



.    Em như một ánh trăng rơi
Làn da tươi trẻ cho đời thanh xuân
    Em đi để lại bâng khuâng
Mắt nhìn trong sáng trào dâng ánh cười
    Tim ai như vỡ tan rồi
Ngẩn ngơ chiều tím một đồi hoang vu
    Còn chăng một áng mây mù
Mây trôi lãng đãng rối bù lòng ai
    Tôi về nhẹ hẫng hai vai
Thèm nghe tóc rối bay bay dịu dàng
    Em đi bỏ lại địa đàng
Mình tôi ngày ấy lỡ làng duyên tôi
    Bây giờ hai đứa hai nơi
Nhớ em tôi ngắm trăng rơi một mình
    Sao em mãi cứ vô tình
Chẳng màng nghĩ tới chút tình thơ ngây!

    Người ơi gió lộng trời tây
Tiếc làm chi một áng mây giữa đời
    Chuyện xưa em đã quên rồi
Bây giờ tóc bạc da mồi gọi em
    Ừ thì ngày ấy êm đềm
Hôm nay người mới bên thềm nhớ trăng
    Nếu không, tình đã sương giăng
Còn đâu mộng đẹp như trăng thuở nào
    Nơi này trăng đã lên cao
Gởi về nơi ấy xuyến xao lòng này!...

                                    Rằm tháng chạp năm Tân Mão
                                    Hoa Mặt Trời


Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

TIA NẮNG NGÀY XUÂN



.    Xin là tia nắng ngày xuân
Cho từng chiếc lá thêm phần xanh tươi
    Cho hoa nở thắm cuộc đời
Cho người ấm áp tình người trong nhau
    Ngày mai áo có phai màu
Thì xin giữ lại sắc màu trinh trong
    Cho em còn đó ước mong
Mong làm tia nắng thong dong giữa trời
    Em đi sưởi ấm lòng người
Nắng từng hạt nhỏ sáng ngời niềm tin!

                                    Hoa Mặt Trời