Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

TÌM VỀ VỚI DÒNG SÔNG NGUYÊN THỦY

Ta đã biết, mình chỉ là hạt bụi
Giữa dòng đời, vũ trụ quá mênh mông
Từ hư không ta bỗng lớn thành người
Và từ đó, linh hồn ta phiêu bạt

Hạt bụi nào quên lãng kiếp phù du
Ta ru ta vào giấc mộng con người
Trời đất bỗng hóa thành nơi chật chội
Bởi sân si, bởi lỗi tội ngập tràn

Hoa sẽ nở rồi sẽ tàn mấy chốc
Mà con người ngốc nghếch vẫn sân si
Để linh hồn chơi vơi theo gió cuốn
Rồi một mai lá rụng biết về đâu

Ta cúi đầu nhớ mình là hạt bụi
Bụi tinh ròng từ thuở mới hoài thai
Bụi nhẹ tênh trong cõi nặng hồng trần
Ta tìm về nơi dòng sông nguyên thủy!


                                    Vũ Thủy 

Thứ Năm, 2 tháng 11, 2017

NIỆM KHÚC CHO NGƯỜI

Chỉ mình gió mênh mang bên phần mộ
Lá lao xao, một chiếc khẽ rơi vèo
Gió nói gì mà thầm thì mãi thế
Trời hoang phế trong mắt người viếng mộ

Đất im lìm như chìm đắm trong mơ
Ta lắng nghe từng hơi thở muộn phiền
Sẽ một ngày đến phiên ta về cõi
Có còn ai dõi mắt nhớ ta chăng
Hay chung quanh phần mộ chỉ có gió

Chỉ có gió thôi
Chỉ một mình gió cô đơn bên phần mộ
Ta độ rằng, âm dương còn cách biệt
Bởi chính ta đã quên lãng người rồi
Dạ bồi hồi theo làn gió khóc ru

Người đã về say ngủ giấc nghìn thu
Có còn chăng, chút vấn vương trần thế
Ta gởi người làn khói hương trầm mặc
Lời nguyện ta lâm râm trong nắng sớm
Chuỗi kinh cầu theo gió vút chân mây.


                                    Vũ Thủy 

Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

NÓI HỘ MIỀN TRUNG

Ơi, mưa bão! Thương người dân khổ sở
Bão đừng làm thêm lở lói thiên nhiên
Ôi, mảnh đất miền trung, tóc tang từng cơn lũ
Những ngôi nhà tàn tạ trông ủ rũ xác sơ
Trẻ thơ mất mẹ, vợ mất chồng, thẫn thờ trong đáy mắt
Gió hắt hiu buồn, mệt mỏi gió về đâu?

Dẫu chỉ là một vần thơ bé nhỏ
Tôi cũng biết buồn, biết khóc, biết thở than
Nước mắt tôi muốn hòa tan theo cơn lũ
Mong hút cạn những phũ phàng trên dải đất miền trung
Cùng với gió, tôi về nơi xa ấy
Những dòng thơ mơ thấy lại rừng xanh!

Rừng đã chết và đồi non hóa trọc
Đọc tin này, thơ da diết sầu giăng
Gọi trăng lên cho sáng lại khung trời
Cho nụ cười tô thắm lại vành môi
Cho đất nước tôi vui khắp cả ba miền
Bão, bão ơi! Thương miền trung, bão nhé!

                                    15/9/2017
                                    Hoa Mặt Trời

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

MẸ CÙNG CON CHIẾN ĐẤU

Mẹ chiến thắng bao hùng binh dũng mãnh
Bởi vì Mẹ là Mẹ Chúa uy linh
Những lời kinh Mẹ tha thiết nguyện cầu
Đã mở đầu cho muôn vàn ân phúc!

Chúc tụng Mẹ, Mẹ Mân Côi tuyệt mỹ
Mẹ là hoa, là sắc thắm thiên cung
Ân tình Mẹ rải xuống đời êm dịu
Con nâng niu và đón nhận từng ngày!

Xin dâng Mẹ tràng Mân Côi nhỏ bé
Là chút lòng con tin tưởng cậy trông
Là mồ hôi lao nhọc của mỗi ngày
Là sướng khổ buồn vui con bên Mẹ!

Mẹ, Mẹ ơi, Mẹ cùng con chiến đấu
Bao ác thù, bao quân dữ bủa vây
Chung quanh con bọn ma quỷ hoành hành
Con có Mẹ, không còn chi sợ hãi!

Chuỗi Mân Côi là khí cụ con dùng
Vùng u tối, Mẹ dẫn lối con đi
Những bông hoa con góp nhặt trong đời
Với tất cả lòng thành, con dâng Mẹ!

                                    1/10/2016

                                    Người làm vườn 

Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

LỜI NHẮN GỞI TỚI NGƯỜI BUÔN VŨ KHÍ

ở nơi đây ta bình yên cười nói
đằng chân trời lở lói tiếng đạn bom
biết bao người lom khom trong bể khổ
ta vẫn nở nụ cười nhưng lòng ta ray rứt

chỗ này, đồng cạn khô nứt nẻ
chốn kia, con trẻ chết chìm trong lụt lội
đời chật chội cho hai chữ lương tâm
thế gian thêm rộng rãi những căm hờn

mấy hôm trước, khủng bố ở Luân đôn
hôm nay, lửa cháy rừng Bồ đào nha trơ trụi
ngày mai, sẽ còn gì nữa, chiến tranh ư
cả nhân loại ôm khư niềm sợ hãi

lời lãi đua tranh sẽ giữ lại được gì
ôi, những kẻ buôn căm hờn và vũ khí
ngươi chẳng còn được một tí chút lương tri
ta van xin ngươi, đừng có rắc gieo thêm sợ hãi!

khủng bố ở Sy-ri-a đã quá đủ rồi!!!

                                    18/6/2017

                                    Vũ Thủy 

Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

CÔ GÁI MÙ & DÒNG SÔNG



Có một dòng sông xanh ngát xanh
Cho tôi thỏa sức tắm linh hồn
Những chiều hoàng hôn buông ảm đạm
Dòng sông êm ái vỗ về tôi

Có một dòng sông sâu thẳm sâu
Nâng tôi bay bổng cuối chân trời
Sóng gió đời tôi sông ẵm lấy
Phù sa khi ấy bập bềnh trôi

Có một dòng sông lôi cuốn tôi
Thả hồn xuôi theo khắp bến bờ
Tôi ngỡ đời mình như cánh én
Gọi mùa xuân đến với muôn nơi

Có lúc dòng sông vơi rất vơi
Dòng sông thinh lặng với tôi hoài
Nhoài người đơn độc trong thanh vắng
Nghe rõ lòng   tôi, trắng hư không

Tôi với dòng sông quá mênh mông
Lòng tôi xao xuyến hướng lên trời
Tôi hiểu thuyền đời mong manh lắm...
Có một dòng sông xanh ngát xanh!

                                    27/9/2017
                                    Vũ Thủy

Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

NHỚ MÃI MỘT MÙA THU

Thu đi rồi để lại trời hiu quạnh
Gió lạnh đầy vườn se sắt tiếng chim kêu
Vài nhánh lá khẳng khiu vươn tay với
Chấp chới trong chiều một chiếc lá rụng rơi

Hồn chơi vơi tiễn mùa thu đi khuất
Tất cả bỗng nhẹ không bay bổng lên trời
Thì thầm chỉ có gió với gió thôi
Nghe xa xôi cõi lòng người lữ thứ

Thu cứ đi đi, đừng vấn vương thu nhé
Cho lá hé mầm xanh, cho hy vọng lại đầy
Cho mặt đất này khe khẽ đón mùa đông
Cho em tôi lại được mặc chiếc áo bông ngày ấy

Tuổi mười mấy, em hồn nhiên thiếu nữ
Đôi mắt biết cười trong vắt nắng thủy tinh
Em để lại trong tôi những vần thơ sâu kín
Để bây giờ cứ nhớ mãi một mùa thu.

                                    10/9/2017
                                    Vũ Thủy

Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

ĐỨNG GIỮA MÙA THU

Tôi đang đứng giữa mùa thu
Nghe tiếng thu xào xạc qua kẽ lá
Cả trời thu ôm trọn mối ưu phiền
Miền than khóc từ xa xôi vọng lại
Tại vì ai mà đất nước tôi đau?

Mùa thu ấy, họ rủ nhau đi kháng chiến
Để bây giờ đất mẹ chẳng bình yên
Biển đã chết và bầu trời hiu hắt
Mẹ đêm ngày quặn thắt nỗi âu lo
Có còn đâu tự do cho nước Việt?

Hỡi, anh hùng hào kiệt của non sông
Người không chết, sẽ không bao giờ chết
Trong lòng tôi vẫn chưa hết niềm tin
Và hàng triệu trái tim của con dân nước Việt
Vẫn hướng về người, thao thức tiếng quê hương...

Ngửng đầu lên, trời thu vương vấn lạ
Mạ xanh đồng, cho lúa chín ngày mai
Một tương lai, tôi cầu nguyện cho người
Một mảnh đất cong cong hình chữ S
Sẽ mãi còn nguyên vẹn như ý chí của cha anh!

                                    19/8/2017
                                    Hoa Mặt Trời

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

TÂM TÌNH TRI ÂN

Con viết bài thơ với thành tâm dâng Mẹ
Hoa lòng con là khúc hát tri ân
Những giai điệu mùa xuân của cõi phúc thiên đàng
Như trầm bổng lời kinh con hướng thượng!

Mẹ, Mẹ ơi! Hoa lòng con đương nở
Bởi biết rằng, Mẹ thương con lắm lắm
Qua những điều con cảm nhận sáng nay
Đôi tay con ăm ắp hồng ân Mẹ!

Mẹ còn nhớ chùm phong lan năm ngoái
Con gái Mẹ đã gởi gắm vào thơ
Những nỗi lo về tương lai nước Việt
Như sắc vàng u uẩn của phong lan!

Vòng thời gian, mười bốn tháng qua mau
Kể từ khi con viết thư gởi Mẹ
Sáu mùa hoa Mẹ ban cho rực rỡ
Vườn nhà con, nhành hoa lan  nở rộ!

Khi đắm mình vào trong nỗi suy tư
Con nhận ra lòng từ bi của Mẹ
Đã tưới đẫm hồn con những ân sủng ngọt ngào
Qua bao mùa hoa nở thắm phong lan!

Con khẽ chạm vào nụ hoa vừa chớm
Bầu trời cao, tia nắng sớm lung linh
Chùm phong lan khẽ rung rinh trong gió
Và bình minh sưởi ấm khắp trong vườn
                                    13/7/2017

                                    Người làm vườn 

Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2017

TIỄN ANH LẦN CUỐI



Một ánh sao thôi không còn sáng nữa
Cuộc đời này nhiều lắm khúc biệt ly
Anh ra đi, về miền cao thượng giới
Chắc hẳn lòng anh thơ thới nhẹ không!

Giữa mênh mông đất trời chơi vơi lạ
Tiếng lá rơi nghe khô khốc ngoài vườn
Tiếng bạn bè hụt hẫng gọi tên anh
Anh là Ánh Sao Già, anh có nhớ?

Giữa bầu trời đầy nắng ấm hôm nay
Ánh sao già vẫn lung linh góp sáng
Bởi những ngày, những tháng đã qua đi
Anh đã sống cho tình yêu đồng loại...

Mấy vần thơ vụng dại viết về anh
Gởi theo đó chút hương kinh thầm lặng
Mong tặng anh những lời chúc an lành
Hẹn gặp anh một ngày nơi thiên  quốc!

                                    8/7/2017
                                    Vũ Thủy
Vĩnh biệt anh Thi Nhân, một tình nguyện viên thầm lặng.