Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

2



NHỮNG BÀI THƠ XƯA

Có phải mưa rơi buồn chợt nhẹ
Màu trời trắng thẫm khó nhìn xa
Cuối ngõ ngọn dừa vươn õng ẹo
Hai trẻ đi chung một chiếc dù...

Lá ơi! Hát khúc yêu thương
Cho em ôm trọn quê hương vào lòng
Lá thèm hứng giọt sương trong
Cho em hoa trái ngọt nồng môi thơ...

Một tối, nỗi buồn chập choạng vào hồn ta
Thơ thẩn ngắm, trăng chiều 31
Quấn khăn xô cho màu trắng tuôn tràn...

Buổi sáng mơ sương gió nhẹ qua
Đêm rồi, mưa vội ru em ngủ
Giấc ngủ bình yên, đất trẻ thơ...

Ta biết hôm nay ta chịu một cáiđau, đau đớn miên man. Biết nói là đau như thế nào vì nó không thể làm cho ta quằn quại, không thể làm cho ta khóc lóc. Nó không dâng cao cũng không làm ta rên xiết. Bởi vì nó là cái đau không cảm nhận bằng khứu giác, không cảm nhận bằng trái tim...

Em chỉ là hạt bụi
Gió thổi bay bay đi
Sao không là hạt mưa?

Em muốn làm ngôi sao chiều đơn lẻ
Để nhân gian mải ngước tìm chẳng thấy
Mây che lấp em giữa nỗi buồn ngơngẩn...

Như một cơn gió, cuộc đời lao xao
Như những tầng mây, cuộc đời dông dài
Như cơn nắng gắt, cuộc đời say đỏ
Ngửa tay, em xin đời cơn say đó...

Hát gì nữa không em?
Đời thênh thang bước ngắn
Nửa hồn ai đang lớn để yêu ai...

Sếu cứ bay, bay mãi chẳng đợi mưa
Mưa nặng hạt, sếu của em đâu mất?
Mải ngóng trông theo cánh sếu vật vờ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét