Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

4



        VŨ THỦY

GÃ THẾ GIAN TỘI NGHIỆP
Ai dám bước đi thẳng thớm dưới mặt trời
Ai dám cười kẻ không quần, không áo
...Không nhìn đời bằng cặp mắt láo liên?
Chỉ mình gã thế gian cúi đầu nhận tội!

GIAO MÙA
Thu khép lại chơi vơi
Lá vàng rơi hụt hẫng
Bâng khuâng nửa bầu trời
Tiễn mùa thu se lạnh...

TRĂNG THÀNH PHỐ
    Đêm nay trăng cũ tìm về
Tìm trong hiu quạnh bốn bề ngẩn ngơ
    Ơ kìa, cô gái mộng mơ
Còn đâu dáng vẻ hững hờ ngày xưa...

NHỮNG CƠN KHÁT TRONG LÒNG THÀNH PHỐ
Thành phố lợn cợn như sau một bữa tiệc ê hề
Nghe nặng nề tiếng bước chân của người phu quét rác!
Cổ họng tôi đắng chat
Tôi lúc này cũng khát!

BÀI THƠ KHÔNG TÊN VIẾT TẶNG ANH HỒ ĐẮC DŨNG
Tôi viết vần thơ mộc tặng anh
Gởi sang bên nớ chút tâm tình
Của người em gái nơi quê mẹ
Cầu chúc cho anh vạn sự lành!

NIỀM VUI NGÀY GẶP LẠI
Mưa chiều nay có gì vui trong đó,
Mà giọt mưa nhảy múa trước hiên nhà?
Niềm hạnh phúc vỡ òa như thác chảy
Cuốn phăng về bao kỷ niệm ngày xưa...

THĂM BẠN
    Tôi về thăm bạn buồn so
Một thằng giờ đã nằm co cuộc đời
    Chẳng còn khóc, chẳng còn cười
Bạn tôi nằm đó như người âm ty!

CHO MỘT NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
Kìa chiếc quan tài đã khuất xa
Dòng người đưa tiễn mắt hoen nhòa
Chỉ còn vang vọng niềm u uẩn
Một chút rồi thôi cơn xót xa!

NGẮM LÁ VÀNG RƠI
.   Thu lại về, thu lại về
Dòng sông mây nhạt thu hề nhẹ tênh
   Bóng mình một cõi chênh vênh
Tìm trong hơi gió dập dềnh dáng thu...

NHỮNG BƯỚC CHÂN LÊN TRỜI
Ta đi giữa cuộc đời
Ánh mặt trời tỏa sáng
Ngày tháng cứ dần trôi
Đưa ta về phía trước...

NGẪM CHUYỆN THẾ GIAN
.    Cái gian cái dối vào đời
Khiến xui thân phận con người khổ đau
    Có người kiếm cớ hại nhau!
Có người dựng chuyện đổi màu trắng đen!

MẤY LỜI THAN VÃN
Ô hô! Thương thay biết bao anh hùng đã hy sinh vì tổ Quốc
Á hà! Thật đáng chửi cho mấy kẻ tham nhũng bạo tàn bất cần bàn dân thiên hạ
Mùa hạ chưa đến mà Sài gòn nóng như một chảo lửa
Cửa lò hỏa ngục đang mở toang hoác chực nuốt chửng bọn ma cô hại nước, hại dân!!!

TIẾNG TRƯA
Nắng rọi ngoài hiên khe khẽ đưa
Giàn hoa soi bóng lá lưa thưa
Nhà ai gà gáy nghe eo óc
Tán lá mơ hồ xao xác khua...

VỊT ĐI DỰ TIỆC
    Này cô vịt béo kia ơi!
Bơi vào bờ rồi sẵn sàng đợi đấy
    Chị làm mấy bát tiết canh...

TỪ DÒNG SUỐI CHẢY...
Có những chiếc lá vàng nằm phơi mình trên tảng đá
Lá nằm nghe cơn gió thổi vi vu
Lá nằm nghe dòng suối hát thì thầm
Ta trầm mình nhẹ tênh theo con suối...

TIỄN BIỆT NGƯỜI Ở LẠI
Ai bảo loài cỏ cây là vô tri, vô giác
Nghĩa trang buồn man mác lá vàng rơi
Hồn ai chơi vơi tiễn người còn tại thế...!

THU ƠI!
Ta ngồi dưới gốc cây nhặt lá úa đếm thời gian
Thu ơi, em là cả không gian tĩnh lặng
Ta viết tặng em lời ngợi ca: “Trẻ mãi không già!”

NỬA VẦNG TRĂNG KHUYA
Ai vói trăng kia, nỡ bẻ đôi
Để nghe đau nhói nỗi chia phôi
Trăng non lơ lửng trên cao tít
Chứng giám tình ai chết thật rồi!

TÂM SỰ CON ĐÒ NHỎ
    Tháng ngày khi đục, khi trong
Đò theo con nước xuôi dòng thời gian...
    Mặc cho sương gió gian nan
Mái chèo vẫn cứ nhặt khoan tháng ngày...

THU MỚI
Tiếng ve xa vắng giữa chơi vơi
Lòng ta nao nức chờ thu mới
Thu đến bâng khuâng cả đất trời!

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét