Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

8




                                    NGƯỜI LÀM VƯỜN


Con xin Cha tái tạo lại tim người
Kẻ buôn ma túy sẽ không còn buôn ma túy
Kẻ thích chiến tranh sẽ trở nên người yêu mến hòa bình
Kẻ phá rừng sẽ trồng cây xanh, và tìm nuôi dã thú...

Hai nghìn năm lẻ về đâu
Tim tôi mang nặng nỗi sầu ăn năn
Bởi tôi đã trót phụ chàng
Bao năm lạc bước hoang đàng tuổi xuân!

Ngày hôm nayđối với con thật êm đềm
Con lắng nghe tiếng màn đêm buông xuống
Những âm thanh gượng nhẹ truyền thông điệp của đêm
Tiếng giun dếtừ xa nghe văng vẳng...

Lạy Chúa!
Cho dù con người tội lỗi ngập tràn
Nhưng con biết Chúa đầy lòng thương xót chúng con
Xin Chúa cất khỏi trần gian này những cơn đau xé ruột, xé gan, xé tim, xé phổi, xé cả cõi lòng của cả những người có trái tim sắt đá...

Vang vang tiếng sáo linh thiêng
Tựa hồ tiếng sáo gọi chiên của Người
Bùi Quyết ơi! Bùi Quyếtơi!
Người gọi anh đó giữa trời xanh mây!

Nắng tháng Năm tưng bừng màu đo đỏ
Cây trong vườn thấp thỏm đợi mưa
Tiếng chim đưa thánh thót vang trời
Và lời ai đang thầm thì theo gió...

Ngày cất bước lên đường,
Chọn “yêu như Thầy”, người chăm chắm ra đi.
Người có sá chi nẻo đường xa diệu vợi
Đời mục tử là quên mình phục vụ,là trao phó hy sinh

Kìa ai mở cửa linh hồn
Đón Ngài vào ngự, gió tuôn sóng trào
Hồn ai vui đến cồn cào
Hồn ai vui đến lao xao nhà mình...

Tình yêu vẫn chẳng có lời
Mà sao như đã nói nhiều hơn xưa
Anh đi tìm gặp Người chưa
Người trên thập giá, mới vừa hôn tôi!

Giữa bốn bề gió cát
Lời như khát như mong
Lời giục con mau bước
Theo Chúa vào sa mạc...

Mạch nước đã vọt lên,
tôi trở nên như ngọn suối,
suối rì rào bài chúc tụng ngợi khen.
Lời Chúa là nguồn nước trong xanh...

    Đường đi sóng gió mịt mùng
Chân mềm đá cứng chập chùng núi non
    Cho con một dạ sắt son
Sống đời tuân phục làm con Chúa Trời!

    Ngày xưa sỏi đá cỗi cằn
Ngày xưa gai góc lan tràn bờ mương
    Bây giờ đất đã tỏa hương
Bởi Lời của Chúa gieo trồng sớm hôm...

.    Qua rồi một thuở mù lòa
Mắt thời không mở, tai thời không nghe
    Lòng chai dạ đá u mê
Một thời con đã bỏ bê tình Ngài...

Thánh Tâm Chúa mấy ngàn năm chờ đợi!
Hỡi người ơi sao chẳng sớm quay về?
Giọt lệ khô trên đỉnh núi Can-vê!!!
Hồn bụi đá có mau về sám hối???

Tiếng nói của Cha như sóng biển dạt dào
Tiếng nói ngọt ngào như tình yêu của đôi uyên ương mới cưới
Nhưng, hỡi ôi!
Tiếng nói của Cha đang bị lấn át bởi tiếng gọi của lạc thú, của tiền tài và của danh vọng, các con ơi!

Con,
một bông hoa dại
Chúa,
một trái tim si.

    Nhìn theo ngọn nắng lênh đênh
Màu xanh áo Mẹ rắc lên mây trời
    Mẹ ơi, có Mẹ bên đời
Vườn nhà con sẽ mãi ngời sắc hoa!!! 

Hôm nay thăm lại chốn thành đô
Tận đáy lòng anh chút xuyến xao
Vật đổi sao dời, tình vẫn thế
Khúc ca cảm tạ bật dâng trào!

Người chủ chăn đã sống đời yêu thương phục vụ
Tuổi xế chiều, người vẫn thế, vẫn phục vụ yêu thương!
Tôi chỉ là những vần thơ vụng dại
Làm sao giúp tôi kể hết nỗi đoạn trường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét