HOA MẶT TRỜI
CÂY TRÚC LÀ CÂY TRÚC SINH
Bầy chim nhanh nhảu đón bình minh
Ríu rít chung quanh khóm trúc xinh
Gió thổi nhẹ vương lay nhánh lá
Nắng rơi từng cụm ánh lung linh...
NGỌN GIÓ BÊ-LEM
Gió đông về thẫm lạnh
Quạnh hiu cả bầu trời
Lời nguyện con dâng Chúa
Ơi, Chúa Hài đồng ơi!
ĐÓN GIÓ
Ta đi dưới bình minh ánh sáng
Lắng nghe hồn rộn rã niềm yêu
Nhiều cảm xúc dâng trào cay khóe mắt
Chắt chiu tìm, mong tìm khoảnh bình yên...
THƠ GỞI CHÚA HÀI ĐỒNG
Con gởi Chúa Hài đồng
Chút suy tư mùa đông
Mông mênh buồn trong gió
Có nỗi sầu nhân gian...
QUỲ BÊN MÁNG CỎ
Máng cỏ nho nhỏ
Có Chúa hài đồng
Mắt cười long lanh
Gọi bé nhanh nhanh...
MONG NGÓNG CHÚA XUÂN
Tôi viết cho 100 năm sau, nếu loài người còn lưu lại những ghi chép về lịch sử của nhân loại đã trải qua đại dịch CoViD-19 như thế nào, thì con người sống ở thế kỷ XXII có thể hiểu: Tại sao mới mùa thu mà tôi đã “Mong ngóng Chúa Xuân”?
Mùa Thu nghe lá rơi...
TÂM TÌNH BẠN NHỎ
Mùa thu chậm đến
Bên ngoài khung cửa
Chim sẻ loanh quanh
Tìm anh học trò...
SẦU MÊNH MANG
Nhẹ nhàng đến thế ư?
Người giã từ dương thế
Như thể cụm sương tan
Loãng dần theo mây khói...
SÀI GÒN HY VỌNG
Sài Gòn nín thở để nghe
Nghe chừng tiếng gió lê thê trở mùa
Nghe chừng tiếng bước chân thưa
Nghe chừng giọt nắng, cơn mưa cũng buồn...
THU LẶNG
Có những mùa thu xanh rất xanh
Làn gió mong manh tỏa khắp miền
Trời đem mây nhẹ lên cao tít
Ríu rít rộn vui với tiếng chim!
MONG ƯỚC MÀU XANH
Giọt sương đọng trên lá
Gió khẽ đùa bông hoa
Chân trời xa xa tít...
CÁNH CHIM TỰ DO
Quê hương ơi! Ước mơ này bé nhỏ
Xin tỏ bày chút tâm tình giằng xé
Cánh chim trời mong ghé bến tự do!!!
TRÊN DÒNG SÔNG XANH
Trái tim anh đang thổn thức những gì
Cánh đồng lúa rì rào hai bên bờ sông tít tắp...
MỘNG ƯỚC ĐẦU XUÂN
Xuân về cho nắng mới mênh mông
Cho khắp thinh không vẳng tiếng cười
Người già hạnh phúc bên con cháu
Trẻ thơ sung sướng lớn khôn nhanh!
LỜI CỦA HOA MẶT TRỜI
Sáng nay vừa thức dậy
Mặt trời cười hớn hở
Như hoa nở mùa xuân...
NGÓNG ĐỢI MÙA VỀ
Giấc mơ xuân giản đơn
Ta ươm vào thực tại
Ta chẳng ngại đường xa
Ta ra khơi vượt sóng...
NÓI HỘ MIỀN TRUNG
Dẫu chỉ là một vần thơ bé nhỏ
Tôi cũng biết buồn, biết khóc, biết thở than
Nước mắt tôi muốn hòa tan theo cơn lũ
Mong hút cạn những phũ phàng trên dải đất miền trung...
ĐỨNG GIỮA MÙA THU
Ngửng đầu lên, trời thu vương vấn lạ
Mạ xanh đồng, cho lúa chín ngày mai
Một tương lai, tôi cầu nguyện cho người...
ĐỜI CỎ DẠI
Cỏ hoang ngồi khóc ven đường
Thương cho thân phận lương bương đời mình!
Người qua kẻ lại vô tình
Có hay cỏ cũng hữu tình như ai...
LÒNG DÂN SÀI GÒN
Sài gòn ngày ấy mô rồi
Làm răng thấy lại một thời xa xưa???
Bây chừ sợ nhất trời mưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét