Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

5



NHỮNG BÀI THƠ XƯA


Hãy để cho dại khờ ngủ yên trong tiềm thức
Mà đón lấy càn khôn trần trụi ánh mặt trời
Như cô gái khỏa thân dưới ánh đèn rực đỏ
Cuộc sống đó! Ánh nhìn em trơ khốc...

Ly rượu chát trên tay, đã cạn
Chỉ còn lại ở đáy, chút óng ánh dại khờ
Tiếc gì nữa cưng!
Rượu đã cuốn lời thề...

Em phải thức sau nhiều ngày u uẩn
Cửa mở toang ra để ánh nắng tuôn vào
Nắng đọng trên tay em, ôi!
Niềm vui hoang dã...

Mỗi mùa thi về- Lại nhớ...
Buồn – vui – sôi nổi góp từng giờ
Hỏi đứa này, kể cho đứa kia nghe...

hãycứ học làm người
Học chớp mắt, nghiêng mi và trái tim xanh ánh thép
Để ngỏ hồn chi thắc mắc cho đời
Ai ngắn ngủn cứ chong đèn ngóng đợi...

Có gì tan vỡ trong em, sao nghe mình thổn thức
Khóc trọn mùa mưa, nước đổ về nguồn...

Mùa Đông đã về rồi đấy! Của cưng
Gọi lá tàn phai đan áo mỏng cho chàng
Từng giọt nắng cây gầy vươn tay với...

Không còn là cô bé ngốc nghếch
Em sẽ là gì? Để anh yêu...

Gì cơ chứ? Kệ em chốc lát.
Bực nỗi gì đâu xoay trở vấn vương hoài
Già mong trẻ, trẻ mong già lẩn quẩn...

Cho em lá thư tình
haygiọng nói người yêu em?
Cả hai đấy! Để giọng nói người yêu em sẽ đọc lá thư Tình mới gửi cho em

Tiên cho mình ước ba điều nhỉ?
Để nghĩ thử coi ước những gì?
Mình ước ngủ êm dưới bóng cây...

Mình có vẻ ngố ngẩn làm sao với những bài thơ của mình. Đôi khi lại già chát, và điên loạn nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét