Hôm nay thăm lại chốn thành đô
Tận đáy lòng anh chút xuyến xao
Vật đổi sao dời, tình vẫn thế
Khúc ca cảm tạ bật dâng trào!
Người chủ chăn đã sống đời yêu thương phục vụ
Tuổi xế chiều, người vẫn thế, vẫn phục vụ yêu thương!
Tôi chỉ là những vần thơ vụng dại
Làm sao giúp tôi kể hết nỗi đoạn trường
Mẹ ơi, Trong lúc này đây!
hồn con hân hoan với bao lời chúc tụng
ngòi bút con vụng về viết tặng Mẹ bài thơ
bài thơ của một nụ hoa tình yêu đang hé nở!
. Tôi về nơi ấy hoang vu
Lặng nghe tiếng Chúa Giê-su tỏ bày
Tiếng qua làn gió nhẹ bay
Tiếng qua một cánh hoa lay trong chiều...
Ơn trời đong kín bàn tay
Phủ dầy theo suốt lối đi cuộc đời
Nửa đêm gió cuộn lên trời
Những lời nguyện ước, những lời tri ân...
Đời ta tựa chiếc lá trên cành
Ai bón, ai chăm thúc lá xanh
Ai rải nắng vàng giục lá thắm,
Còn ai ngoài Chúa của trời xanh?
LỜI
NGƯỜI CON GÁI DƯỚI NHÁNH MAI
Cha ơi!
Kìa, những chiếc lá non khẽ lay mình trước gió
Có lẽ nào mà lòng Cha không xao động
Về những điều người con gái ấp ủ dưới nhành mai...
Nay thiếp về đây giữa tiết xuân
Lòng còn e ngại bụi tơ trần
Kìa ai tay sẵn, giang ôm gọn
Tội thiếp, chàng thương hóa trắng ngần! ! !
Chàng như sương tỏa bình minh
Cho em mãi sống yên bình sắc xuân!!!
Có chàng như một tình nhân
Thiếp nguyền còn mãi tuổi xuân bên chàng!
Xuân vừa hé nụ giữa trần gian
Đây đó hương hoa thoảng dịu dàng
Chúm chím cành đào khe khẽ gợi
Hồn ai mở cửa gió xuân tràn...
Mỗi năm là một vòng tròn
Để con chia sẻ đời con với Ngài
Bốn mùa xin tỏa nắng mai
Cho tim rộn rã tình Ngài yêu con!
ĐÊM
GIAO THỪA CỦA NGƯỜI TỚ GÁI
Đêm nay giao thừa ngồi tính sổ
Hai bàn tay chẳng đếm nổi tội khiên
Ôi lạy Chúa, Chúa ơi con yếu đuối
Một đời con tay trắng vẫn hoàn không...
. Người yêu tôi chết hôm nào
Một chiều hoang lạnh nghìn sao lịm buồn!!!
Gục đầu trong nỗi cô đơn
Trái tim tan nát vẫn còn ngút yêu...
Lạy Chúa Trời Ba Ngôi
Ngay từ buổi tinh khôi
Từ khởi nguồn vũ trụ
Chúa đã yêu con rồi...
. Hôm nay con hướng về Trời
Mắt con thấy Mẹ rạng ngời đẹp xinh
Mẹ như ngọn nến lung linh
Như là ánh sáng bình minh dẫn đường
Hoa chưa nở, đóa lòng con cằn cỗi
Mỗi mùa hoa, Mẹ vẫn đoái nhìn con
Mối tình son của Mẹ như hoa nắng
Tỏa ấm nồng cho hương sắc bừng lên...
Ngày lễ tình nhân qua
Thiếp chẳng có hoa hồng,
Chẳng có chocolate
Nhưng hoa lòng thơm mát
Hoa Tình Yêu bát ngát
Chàng hiến tặng: Tim son!
Chúa có đợi con bên ly cà-phê đắng?
Mà sao con thấy đắng cả bờ môi
Cả mặt trời thôi không sáng
Áng mây nào xẻ nốt vầng trăng...
Bố ơi!
Nhà mình bây giờ vắng vẻ
Mẹ một mình quạnh quẽ cô đơn
Mẹ trầm mặc hơn mỗi khi nắng chiều sắp tắt...
Hồn ai trong gió ngàn phương
Theo làn khói mỏng tìm hương kinh cầu.
Hồn ơi! Hồn đã đi đâu
Trong ngày mặt đất âu sầu tiễn đưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét