Người cất bước ra đi
Bỏ lại sau lưng kỷ
niệm thuở thiếu thời
Bỏ lại sau lưng những
người thân yêu nhất
Bỏ lại làng
quê... tất cả!
Người cất bước ra đi
Theo tiếng gọi tình
yêu giục giã.
Lá vẫn xanh dưới ánh
nắng mặt trời
Lời Người trong Tân
Ước ngày xưa ấy vẫn vọng vang:
“...các anh hãy theo
tôi,
Tôi sẽ làm cho các
anh thành những kẻ lưới người như lưới cá!”*
Đường thập giá người
đi
Qua bao nhiêu thập kỷ
Kẻ lưới người vẫn đi
Qua bao sông bao suối!...
Trái tim người chủ
chăn vẫn khát khao thả lưới!
Ới, người ơi!
Hai mươi mốt năm
tròn!
Người chủ chăn cũng
đã tròn sứ mạng!
Xin môi người hãy cười
lên rạng rỡ
Chiếc thuyền về, đàn
cá quẫy trong khoang
Chiều dần buông
thoang thoảng gió êm đềm
Ánh trăng mềm rải
tình Cha dưới bến
Đón người về trong hạnh
phúc hân hoan!
“NHƯ THẦY YÊU
THƯƠNG”
Người chủ chăn đã sống
đời yêu thương phục vụ
Tuổi xế chiều, người
vẫn thế, vẫn phục vụ yêu thương!
Tôi chỉ là những vần
thơ vụng dại
Làm sao giúp tôi kể
hết nỗi đoạn trường
Làm sao giúp tôi kể
hết những thăng trầm của người chủ chăn tôi quý mến!!
*(Mt: 4, 19)
NGƯỜI LÀM VƯỜN
Viết tặng Đức Hồng Y Gio-an Bao-ti-xi-ta Phạm
Minh Mẫn,
nhân kỷ niệm 21 năm
Lễ tấn phong Giám mục: 11/8/1093-11/8/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét