Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

ĐỜI CỎ DẠI

    Cỏ hoang ngồi khóc ven đường
Thương cho thân phận lương bương đời mình!
    Người qua kẻ lại vô tình
Có hay cỏ cũng hữu tình như ai
    Mỗi ngày trong nắng ban mai
Nhả ôxy sạch cho đời đó thôi!
    Than ôi, lòng dạ con người
Thường khinh những kẻ nhỏ nhoi mọn hèn
    Vì rằng thế sự bon chen
Cỏ ngồi thoải mái khóc bên vệ đường!

                                    20/6/2017

                                    Hoa Mặt Trời 

Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017

LÒNG DÂN SÀI GÒN

     Sài gòn ngày ấy mô rồi
Làm răng thấy lại một thời xa xưa???
    Bây chừ sợ nhất trời mưa
Toàn thành lụt lội te tua khóc ròng
    Đường đi bỗng hóa con sông
Nhà nhà tát nước mênh mông biển hồ.
    Từ khi tên đổi thành Hồ
Sài gòn mất hết tiền đồ, hỡi ôi
    Cuộc đời nước chảy mây trôi
Đành ôm kỷ niệm xa xôi một thời!
    Xin trời in ít mưa thôi
Kẻo dân thành phố tả tơi bóng hồng!
    Mô rồi hòn ngọc viễn đông
Chỉ còn có những dòng sông đen ngòm!

                                    Chiều mưa 21/6/2017

                                    Hoa Mặt Trời 

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

NHỚ MỘT NGƯỜI

Vườn chiều êm ả giấc bình yên
Gió thổi vu vơ chút muộn phiền
Chợt tiếng mưa rơi, mưa thật nhẹ
Mưa về trong nỗi nhớ không tên.

Một thuở hoa niên xa rất xa
Như vừa trở lại mới hôm qua
Ngày xưa trường cũ bao thơ mộng
Năm tháng rêu phong đã phủ nhòa!

Ta đã già đi, tóc bạc rồi
Ngồi đây trong ký ức xa xôi
Thấy mình sao vẫn đang còn trẻ
Nắc nẻ cười vui với một người...

Người ấy thì nay đã chẳng còn
Chỉ còn trong ký ức màu son
Một hình bóng cũ, ôi xao xuyến
Đọng lại trong ta nỗi nhớ thương!

                                    19/6/2017
                                    Vũ Thủy