Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

NHỚ MỘT NGƯỜI

Vườn chiều êm ả giấc bình yên
Gió thổi vu vơ chút muộn phiền
Chợt tiếng mưa rơi, mưa thật nhẹ
Mưa về trong nỗi nhớ không tên.

Một thuở hoa niên xa rất xa
Như vừa trở lại mới hôm qua
Ngày xưa trường cũ bao thơ mộng
Năm tháng rêu phong đã phủ nhòa!

Ta đã già đi, tóc bạc rồi
Ngồi đây trong ký ức xa xôi
Thấy mình sao vẫn đang còn trẻ
Nắc nẻ cười vui với một người...

Người ấy thì nay đã chẳng còn
Chỉ còn trong ký ức màu son
Một hình bóng cũ, ôi xao xuyến
Đọng lại trong ta nỗi nhớ thương!

                                    19/6/2017
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét