MẺ LƯỚI BẤT NGỜ
(Mt: 13, 47-50)
Nước Trời đơn giản vậy sao
Tựa hồ chiếc lưới thả vào
đại dương
Dù là cá nhỏ tầm thường
Hay là cá lớn bốn phương gom
về
Ngư dân dẫu có bộn bề
Người
ta còn phải chán chê phân loài
Xấu, thì đành bỏ ra ngoài
Tốt,
thì họ sẽ chẳng hoài công toi
Giỏ kia cá đã đầy rồi
Ngư
dân hớn hở một ngày bội thu
Những con cá nhỏ thu lu
Ai
còn nhớ đến, tàn thu héo sầu!
Phận người, phận cá, khác nhau
Mà
đem so sánh ví dầu khác chi.
Người ơi, nhớ lấy người ơi
Sống
sao cho trọn theo Lời Chúa răn
Kẻo rồi sẽ phải nghiến răng
Kẻo
rồi khóc lóc ăn năn cũng hoài!
Một ngày như mọi ngày thôi
Trong
giờ Chúa đến gọi tôi lên đường
Xin cho tôi biết sẵn sàng
Mai
này gặp Chúa miên trường phúc vinh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét