BÓNG HOÀNG HÔN RỰC TÍM
(Mc: 6, 51-52)
Chúa ơi, lòng trí con đôi
khi cũng vẫn còn ngu muội
Mặc dầu đã có biết bao điều
kỳ diệu, Chúa thực hiện nơi con
Những tháng ngày thong dong,
thuyền đời con xuôi gió
Chúa ở trên thuyền cùng con
lênh đênh biển đời lặn hụp
Những khoảng trời bình yên,,
những khi sóng vỗ hiền hòa
Là những khi con cùng Chúa
rong chơi và thấy đời là hoa là nhạc...
Những khi sóng vỗ bạc đầu,
thuyền dập vùi trong giông bão
Là những khi con chẳng thấy
Chúa đâu
Đầu óc con mù mờ, con quên
rằng: Chúa là Đấng quyền năng tuyệt đối...
Với mối tình si, Chúa vẫn âm
thầm ở đó
Trên chiếc thuyền con, một
chiếc thuyền nhỏ bé đến mong manh
Khi con tin, ngọn sóng dữ đã
hóa lành
Những đớn đau của bệnh tật
triền miên đã biến thành nguồn ân sủng
Chúa củng cố niềm tin,
thuyền đời con lại giong buồm lướt sóng
Đối với con, bóng hoàng hôn
rực tím khắp chân trời
Xin cho con đời đời thủy
chung theo Chúa
Xin đừng để lòng trí con có
khi nào ngu muội nữa
Một lòng một dạ, con vững
tin rằng: Chúa là Thiên Chúa toàn năng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét