NỖI LÒNG NGƯỜI NGÔN SỨ
(Mc: 6, 4)
Bị coi khinh giữa họ hàng
Bị
chê bai giữa quê hương của mình
Đường đi sao quá điêu linh
Lối
đi sao quá gập ghềnh đắng cay!
Lời người ngôn sứ thẳng ngay
Khiến
cho khối kẻ mặt mày không vui
Lời Giê su đến ngậm ngùi
Nhưng
là chân lý sáng ngời muôn năm.
Hôm nay, lòng thấy băn khoăn
Bởi
lòng đã trót lăng xăng lỗi lầm
Bao phen tôi đã nhủ thầm
Nói
năng, chỉ trỏ phá ngầm ai kia...
Lòng tôi cảm thấy xót xa
Thương
cho chính kẻ xấu xa là mình
Tôi nhìn lên ánh quang minh
Người
trên thập giá tự tình với tôi
Tôi nay đã hiểu ra rồi
Lời
cho tôi biết con người của tôi
Và tôi đã thật tin Người
Lòng
tôi vui sướng ra đi vì Người!
Tôi làm nhân chứng giữa đời
Làm
người ngôn sứ nói lời thẳng ngay
Đời người ngôn sứ vui thay
Song
hành có Chúa cầm tay chỉ đường
Tôi nhìn về ánh hướng dương
Mặt
trời công chính huy hoàng đợi tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét