(Mt: 7, 13-14)
Chúa của con ơi!
Đường đời trăm nẻo
Những nẻo đường thênh thang
mời gọi
Những nẻo đường chói lọi sắc
phù vinh
Những nẻo đường lung linh
cảnh huy hoàng tráng lệ...
Chúng mới thật quyến rũ làm
sao!
Chúng dẫn lối, đưa con bước
vào khung cửa rộng
Cánh cửa hứa hẹn những đồng
tiền kêu xoang xoảng
Hứa hẹn những khoản lời
lãi... những địa vị cao sang... những thú vui nhục dục...!
Chúa nói: Đường thênh thang
thì đưa đến diệt vong.
Chúa bảo: Hãy tìm qua cửa
hẹp mà vào.
Nhưng con biết chẳng dễ nào
hồn con tìm cửa đó
Bởi chuyện thế gian vẫn thường
là như vậy
Có mấy ai thích chọn đường
đi qua cửa hẹp?
Con khép mắt, thấy lòng mình
xao xuyến
Tự nhủ lòng: Còn quyến luyến
mà chi
Mi tiếc gì những con đường
hư ảo
Để linh hồn phải khốn đốn
tiêu vong?
Con mong muốn bước vào khung
cửa hẹp
Qua con đường là chính Chúa,
Ngài ơi!
Xin giúp con vững chí giữa
đường đời
Biết theo Ngài, chọn đi qua
cửa hẹp
Đường vào đó dẫu ngập tràn
nguy khó
Con tin rằng luôn có Chúa đỡ
nâng.
Con dâng Chúa những hy sinh
nhỏ bé
Dâng cho Ngài những giây
phút suy tư
Dâng cả những đớn đau trong
bệnh tật
Đường chật chội con tìm lên
Núi Chúa
Nơi in đậm dáng hình cây
Thánh giá
Nơi nguồn ơn ban sức mạnh
linh thiêng
Những ý riêng con xin Ngài
xóa bỏ
Quyết một lòng qua cửa hẹp
mà đi
Đường gian nan con có Chúa
đi cùng
Qua cửa hẹp con tìm về cõi
sống!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét