SÁNG
LẠI NIỀM TIN
(Mt: 17, 19-20)
Đã
nói tin rồi, lại chẳng tin
Đời
con như sóng nước bồng bềnh
Dâng
cao rồi lại mau chùng xuống
Lòng
dễ đổi thay khi bấp bênh
Chúa
đã cùng con vượt thác ghềnh
Cùng
con qua những lối chênh vênh
Cho
con một đức tin ngời sáng
Vui
sống ra đi bước nhẹ tênh
Nhưng:
Chúa, Chúa ơi, Chúa biết không
Thế
trần vạn nẻo cõi mênh mông
Quỷ
ma giăng bẫy con nào biết
Nhiều
lúc lòng con kém cậy trông
Hôm
nay Lời Chúa rọi hồn con
Cho
sáng tâm con thỏa nỗi lòng
Hạt
cải trong con đương vụt lớn
Xin
trao dâng Chúa trọn niềm tin.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét