Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

TRÁI TIM KHÔNG NGỦ YÊN



.    Người yêu tôi chết hôm nào
Một chiều hoang lạnh nghìn sao lịm buồn!!!

    Gục đầu trong nỗi cô đơn
Trái tim tan nát vẫn còn ngút yêu
    Một dòng máu đỏ huyền siêu
Một mạch nước tưới phong nhiêu giữa đời
    Người yêu tôi phải về trời
Con tim ở lại vì Người còn yêu!!!
    Thế mà tệ bạc trăm chiều

Thế mà tôi trót bỏ liều tấm thân
    Đi tìm hạnh phúc phù vân
Một mình phiêu bạt phong trần đời tôi
    Chiều nay trong nỗi đơn côi
Nhớ Người đã chết vì tôi hôm nào!!!

    Chiều xưa đồi tím nghiêng chao
Lưng trời mây phủ lao đao mặt hồ
    Cát bay biển động sóng xô
Để cho bụi đá hư vô trở mình
    Để nghe cơn gió lặng thinh
Xót xa cho một mối tình thâm sâu!!!
    Tim Ai vẫn nặng tình đầu
Thủy chung vẫn đợi bóng câu trở về!!!

    Tôi về trút bỏ đam mê
Tôi về nối lại lời thề năm xưa
    Chờ tôi biết mấy cho vừa
Chờ tôi Người sẵn đổ mưa ân tình
    Đồi cao thập giá trung trinh
Người yêu đứng đó một mình đợi trông!!!
    Trái tim rực cháy tình nồng
Đón tôi tim nhuộm thắm vòng hoa gai!!!

        NGƯỜI LÀM VƯỜN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét