Đã lâu rồi
không về thăm biển
Chẳng biết bây
giờ biển có còn xanh
Còn thăm thẳm
những chiều hoàng hôn tím
Hay biển đã
chìm sâu trong vị mặn
Tìm ngụp lặn với
sóng cồn trên bãi cát?
Tôi nhớ những
chiều nghe biển hát
Gió lồng lộng
khao khát xiết bờ môi
Biển nồng nàn
thôi miên hồn trai trẻ
Sóng dập dồn
làm bãi cát cuồng say
Những chiều ấy
biển làm tôi quay quắt!
Cánh chim nào
cắt ngang trời vô định
Bàn chân nào
làm cát mịn phải đau
Sao sóng nỡ vô
tình xô ghềnh đá
Chỉ mình tôi
ngồi nhặt ốc, đếm thời gian
Ngắm dã tràng
se se từng hạt cát
Nghe mặn chat
trên môi bao kỷ niệm!
Đã lâu rồi biển
chết lịm trong tôi
Vì vắng bóng một
con người yêu biển
Tôi bỏ mặc biển
xanh với tiếng sóng ì ầm
Bước chân trần
tôi bộn bề phố chợ
Nghe con tim
như mắc nợ biển xanh!
Tôi chào đời...
Đã mượn tên của
dòng sông Thanh Thủy
Tuổi tròn
trăng...
Tôi ước gì
mình được ra biển lớn
Để được hòa
mình vào dòng nước trong xanh!
Biển đã hóa
già, và dòng sông đơn lạnh
Tôi chạnh lòng
ngồi đếm quỹ thời gian
Chẳng còn sức
để vươn mình ra biển
Buổi chiều
nay, ngồi điểm lại cuộc đời
Lại nhớ biển,
như chưa bao giờ được nhớ!!!
4/2/2013
Hoa Mặt Trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét