Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

NHÌN QUA KHE CỬA



Có bao điều làm tôi trăn trở
Trời đất này từng hơi thở buồn vui
Kiếp sống con người cứ lui cui chìm nổi
Theo dòng đời lênh láng những khổ đau...

Bầu trời trên cao nhìn xuống mặt đất này
Nghe day dứt chừng như càng day dứt
Đá ven đường vì ai mà rạn nứt
Chút tình yêu thôi cũng trót dại khờ...

Tôi cố chờ nhìn đời qua khe cửa
Nửa cái nhìn tôi chỉ thấy lợi danh
Nửa bên kia hóa thành dòng nước mắt
Ai đã khóc cho kiếp người nô lệ...

Hỡi con người sao mải mê quá đỗi
Mỗi phút giây mi đang sống trên đời
Mi nô lệ cho đồng tiền hai mặt
Có nhận ra mặt trái của đồng xu...

Ai khắc khoải nghe mùa thu lá rụng
Tay vụng về đón lấy những niềm vui
Đầu cúi xuống để bầu trời cao lớn
Cho quả tim thêm hớn hở màu hồng... 

Tôi ngước nhìn bầu trời xanh lồng lộng...

                                    4/11/2012
                                    Vũ Thủy
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét