Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

GÃ THẾ GIAN TỘI NGHIỆP



Dòng đời loang loáng qua
Những ngả đường phù hoa
Những tiếng cười lu loa chào nhau gượng gạo
Những con người đạo mạo nghiêm trang bước đi giữa bàn dân thiên hạ
Khi trút bỏ bộ áo quần, trút bỏ địa vị
Ai cũng trần truồng như nhau
Ôi, đớn đau! Gã thế gian tìm mình trong đó!

Có lẽ nào... gã đã buông trôi
Dòng đời cuồn cuộn ngược xuôi
Thời gian cứ trôi, gã hoài khắc khoải
...Nhân loại bị bỏ mặc ...gã  bỏ mặc
Mặc cho con người tranh đua đấu đá
Mặc cho giá trị đồng tiền làm khuynh đảo thế gian
Mặc cho cán cân công lý bị chao nghiêng méo mó
Mặc cho những kẻ giàu có thích khoe khoang!

Dòng đời loang loáng vẫn trôi đi
Gã không sao cưỡng nổi
Đành bỏ mặc cho người nghèo thêm sầu, thêm khổ
...Thêm nỗi đắng cay
Gã tìm say trong cái giận vu vơ
Gã phóng bút làm thơ chửi đời gian dối
Thơ chối từ những luận điệu chat chúa của gã.

Ôi, xót xa cho một gã say mèm
Gã hèn nhát chẳng dám đối diện với tương lai!

Ai dám bước đi thẳng thớm dưới mặt trời
Ai dám cười kẻ không quần, không áo
...Không nhìn đời bằng cặp mắt láo liên?

Chỉ mình gã thế gian cúi đầu nhận tội!

                                    11/7/2013
                                    Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét