Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

TIẾNG NÓI CỦA CON TIM



Dòng đời đang chảy siết
Ai là người biết hết nỗi truân chiên?

Những nỗi niềm riêng tư
Tựa như những mạch suối ngầm len lỏi
Những dấu hỏi của cuộc đời
Cứ cuốn phăng con người vào dòng thác chảy
Những mảnh đất cằn khô nảy sinh những hạt giống nghi ngờ
Ta nhắm mắt làm ngơ cho những điều gian dối ...

Tệ đến thế rồi sao?

Ơi hỡi, trời cao, xin hãy để mặt trời tỏa sáng
Hãy để những vần thơ chảy lai láng lời kinh
Hãy để cho cung sầu bình yên trong tiềm thức
Và hãy để cho quả tim biết nói tiếng của con người!
Hãy cười bằng ánh mắt yêu thương
Cười bằng đôi môi đầy cảm xúc
Và cả bằng hạnh phúc của con tim
Đừng kiếm tìm những nụ cười giả lả
Đừng gắn trên môi những câu nói hợt hời
Và đừng nghe theo tiếng gọi mời của những thú vui khoái lạc...
Hãy lắng nghe tiếng nói của con tim đang muốn nói!

Chẳng phải đời bạc bẽo như vôi
Mà chính ở lòng người dễ đổi thay đen trắng
Sẽ có lúc dòng đời lắng cạn
Bạn ơi, hãy nghe tôi nói
Tiếng nói của con tim đang rung lên những giai điệu hạnh phúc
Bởi trong tôi đang ngập tràn cảm xúc
Hạnh phúc vì tôi đã được sinh ra trong thế giới loài người
Một thế giới có đủ màu sắc và cả những hương vị đắng cay
Rượu không cay làm sao say
Và ví thử giọt café không đắng... ta còn gì thú vị?

Tin tôi đi bạn ơi!
Đời đẹp lắm
Dòng đời đang chảy khúc ngắn, khúc quanh co
Cho dẫu đời ta đầy truân chiên vất vả
Ánh mặt trời vẫn tỏa sáng trên cao
Và trăng sao vẫn hằng đêm thức nguyện
Cùng sự hiện hữu của con tim biết nói!

                                    23/10/2013
                                    Hoa Mặt Trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét