Ánh
đèn vàng nghiêng ngả
Soi
bóng mình trong đêm
Gió
mềm qua khe cửa
Nửa
như vẫn ngại ngùng.
Ai
cùng đèn chong khuya
Mà
ngoài kia lặng gió
Trăng
ló giữa đêm buồn
Trăng
luồn qua kẽ lá...
Giọt
buồn hóa sương rơi
Thời
gian trôi chậm lại
Đêm
nay mải chong đèn
Sầu
men theo lệ đắng!
Trắng
cả một đêm nay
Vẫn
còn say nỗi nhớ
Cớ
chi lại tìm về
Vùng
ký ức ngày xưa?
29/11/2012
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét