Chùm
hoa tím mảnh mai trong gió
Mặc
gió cuốn đi chút xíu hương
Màu
tím giấu mình trong sắc tím
Đài
hoa níu kéo cánh hoa vương
Cánh
hoa lay khẽ trong chiều tím
Chỉ
tỏa mùi hương chẳng tỏa sầu
Màu
tím gợi hồn ta lữ khách
Hỏi
hồn lưu lạc biết về đâu?
Trong
chiều thấp thoáng màu hoa tím
Lữ
khách dừng chân ngẫm phận mình
Ký
ức trở về như sóng vỡ
Hồn
người lữ khách thậm thương mình!
Sao
ta cứ mãi xuôi rồi ngược
Ngày
tháng loay hoay với phúc vinh
Chiều
tím hoàng hôn chùng xuống thấp
Phủ
dày đất lạnh kiếp sinh linh
Nhưng
chiều vẫn tím như hoa tím
Như
cõi lòng ai dợn chút sầu
Thấy
cánh hoa rơi lòng chững lại
Ngày
nào đất lạnh thấm mưa ngâu?
Chùm
hoa màu tím vùi trong đất
Liệu
có còn không một chút hương
Có
có không không như ảo mộng
Cúi
đầu! Ta sống kiếp tha phương. . .
Viết trong chiều Thứ Tư Lễ Tro
17/2/2010
Vũ Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét