Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

TẠM BỢ



Giữa quán trọ đời mình
Ta thấy mình trơ trọi
Một mình với rêu phong... 

Bụi đời còn dang dở
Những dở khóc dở cười
Cho con người trần thế
Đã hoang phế niềm tin... 

Đâu những mảng linh hồn
Đã xuôi miền cực lạc
Đâu các người tại thế
Đã rũ bỏ niềm tin
Mà đi tìm bản ngã?

Ha! Ha! Ha!

Ôi con người tội nghiệp
Sao vất vả đi tìm
Đời chỉ là quán trọ
Ta lữ khách tang bồng
Bụi đường phủ rêu phong
Quán trọ không là nhà!!!

            3/3/2013
            Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét