Những giọt cà-phê đặc sánh
Lấp lánh đen như ánh mắt của
con
Nhìn thăm thẳm vào cuộc đời...
Những giọt sữa rơi trên vùng
đen tối
Hóa nụ cười có hàm răng con
trắng muốt cả đêm thâu
Bởi tình yêu Chúa cho con là
bầu sữa ngọt!
Con lọt lòng mẹ...
Chúa rẽ lối cho con bước vào
đời
Mặt trời có những lúc bị
bóng mây bao phủ
Mặt trăng có những đêm đầy
quyến rũ
Cả bốn mùa, vần vũ cứ xoay
vần
Chúa vẫn ở cùng con, mà nào
con hay biết
Một đỉnh đồi Can-vê vẫn
thống thiết đợi con!
Chúa có đợi con bên ly
cà-phê đắng?
Mà sao con thấy đắng cả bờ
môi
Cả mặt trời thôi không sáng
Áng mây nào xẻ nốt vầng
trăng
Bóng trăng khuyết thôi không
hò hẹn
Để tăm tối nghẹn lời, đêm
quá trẻ!
Con là kẻ thích phiêu lưu
Thích những giọt cà-phê đắng
Nhấm nháp đời mình, con vẫn
thấy ngọt tình yêu
Ôi, phong nhiêu dòng sữa
trắng tinh cầu
Để con thấy, ly cà-phê con
màu trắng!
Dẫu vị đắng còn phảng phất
trên môi
Nhưng tăm tối, con đâu còn
sợ nữa
Vì ánh sáng đã tràn trong
khóe lệ
Con vẫn chọn ly cà-phê con
màu trắng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét