Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

CHÙM HOA NỞ MUỘN



Trời đã cuối tháng Năm 
Con mời Mẹ vào thăm vườn nhà mình!

Vườn hoa nhà con năm nay thật tơi tả
Những nụ hoa ngả nghiêng gẫy gục
Mấy đài hoa bị mục rữa lắt lơi...

Mẹ ơi!
Mẹ có thấu chăng đời mưa sa bão táp
Vườn nhà con lấm láp nỗi ưu phiền
Hoa muốn nở nhưng miền đất quá hoang sơ
Cây chơ vơ, gốc rễ hóa tiêu điều
Rồi bệnh tật phủ trùm khu vườn vắng
Con lắng nghe... hoa khẽ nở giữa khoảng lặng của trái tim...

Chim rủ cánh dưới lùm cây hoang dại
Ngại ngần cho những chiếc lá héo hon
Cả vườn hoa mỏi mòn trong mưa bão
Dáng não nề cứ ẩn núp trong mưa!

Hoa chưa nở, đóa lòng con cằn cỗi
Mỗi mùa hoa, Mẹ vẫn đoái nhìn con
Mối tình son của Mẹ như hoa nắng
Tỏa ấm nồng cho hương sắc bừng lên...

Mẹ đến thăm vườn nhà con vụt sáng
Cuối tháng Năm hoa nắng ngập cõi lòng
Con dâng Mẹ một chùm hoa nở muộn
Là những lắng lo về cơn bệnh kéo dài
Là nỗi u hoài về cuộc sống bấp bênh...
Con dâng lên Mẹ với tâm tình yêu mến
Mẹ ơi, Mẹ! Xin biến đổi đời con
Cho lắng lo quyện vào câu kinh nguyện
Cho u hoài lại hóa nét tươi vui
Mẹ ơi!
Hoa nở muộn là con, con cúiđầu kính tiến
Mong Mẹ thương nhận lấy đóa hoa này!

        NGƯỜI LÀM VƯỜN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét