Chúng con, những nụ
hoa màu tơi tả
làn hương phai như nắng
gội hoàng hôn.
Mẹ là: Ánh sao Hôm,
sáng bình minh giữa cuộc đời tăm tối.
Mẹ dẫn lối chúng con đi
Ba năm tròn, chúng con đi, luôn có Mẹ!
Mẹ ở với chúng con,
ở giữa cộng đoàn Magnificat.
Mẹ dạy chúng con khúc hát yêu thương,
và ban cho chúng con sắc hương của ngày mới:
Hương Mẹ ban cho, dịu thơm tình yêu nhân loại!
Sắc Mẹ ban cho, chúng con rạng rỡ nét vui tươi!
Mẹ ơi!
Mẹ đã cùng chúng con mỗi ngày dâng lời chúc tụng,
và thúc giục chúng con những tấm lòng khát khao phục vụ con
người:
để, mỗi khuôn mặt người bất hạnh là khuôn mặt của Giê-su!
để, chẳng còn chần chừ khi chúng con gặp gian nan trở ngại!
để, chúng con biết cúi đầu “Xin vâng!” mỗi khi bại trận giữa
thăng trầm...!
Mẹ ơi, Trong lúc này đây!
hồn con hân hoan với bao lời chúc tụng
ngòi bút con vụng về viết tặng Mẹ bài thơ
bài thơ của một nụ hoa tình yêu đang hé nở!
Mẹ à! Mẹ là Mẹ của chúng con,
Mẹ của những đóa hoa thắm tươi trong khu vườn nhà Mai-cát!!
1/8/2014
Người làm vườn
Viết nhân dịp mừng cộng
đoàn Magnificat tròn 3 tuổi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét