Buổi trưa trường vắng lặng
Tiếng ve kêu ngậm ngùi
Bỗng niềm vui chợt sáng
Hạ tiễn em vào đời!
Tôi
cúi lượm những cánh hoa vừa rời cành
Thầm
góp nhặt bao mộng lành cho lũ trẻ
Tiếng
chim sẻ thánh thót sau lùm cây
Tôi
ngây người ước gì mình được như chim sẻ!
Việt
Nam ơi! Biển Đông đang dậy sóng
Ôi!
Những chàng trai cô gái óng ánh tuổi đôi mươi
Hãy
đứng thẳng làm người, làm người dân yêu nước...
Chiều
nay phượng đỏ thấy chơi vơi
Nỗi
nhớ trong tôi đến nghẹn lời
Đứng
sựng dưới hàng cây phượng vĩ
Ngỡ
chùm phượng ấy vẫn đang rơi!
Thời
gian có màu gì hở mẹ
Mà
sao con thấy tóc mẹ bị nhuộm trắng
Phải
chăng thời gian có màu của nắng
Mà
con thấy bác nông dân da đen bóng giữa trưa hè
Anh
ngắm cánh đồng còn ấm nắng chiều nay
Tìm
dáng ai xưa đã từng lay cơn gió
Có
phải em không, người con gái mắt đen tròn...
Hoa
sứ nhà em khe khẽ lay
Gọi
nắng sơn khê vội giãi bày
Nắng
nhạt bên thềm nghiêng bóng rũ
Trưa
nay hương sứ nhẹ thơm bay...
Nương
rẫy nhà ai thấp thoáng xanh
Lá
non vừa nhú vội chun cành
Bàn
tay em nhỏ không che đủ
Xin
nắng tha cho lá mỏng manh!
Một
ngày mới ngờ ngợ tươi hy vọng
Mặt
trời đỏ mọng qua kẽ lá xanh um
Chùm
hoa giấy nhà ai sương lấp lánh
Cánh
hoa nghiêng vươn về phía mặt trời.
Lá reo trong gió lao xao
Vẫy
tay tạm biệt hanh hao những ngày!
Mưa ơi, theo gió mưa bay
Màu
xanh lá gọi đổi thay rừng chiều...
Gọi
mưa, gọi mưa
Cái
nắng gọi mưa
Sao
mưa chưa về...
Tiếc gì như tiếc hương hoa
Tiếc
gì mà mắt bỗng nhòa lệ cay
Đời người tựa gió thoảng bay
Chén
sầu đã cạn, men say phai rồi!
Em đi bỏ lại địa đàng
Mình
tôi ngày ấy lỡ làng duyên tôi
Bây giờ hai đứa hai nơi
Nhớ
em tôi ngắm trăng rơi một mình...
Xin là tia nắng ngày xuân
Cho từng chiếc lá thêm phần xanh tươi
Cho hoa nở thắm cuộc đời
Cho người ấm áp tình người trong nhau
Em
về qua lối ấy
Đếm
mấy mùa mưa giăng
Mảnh
trăng non vừa ló
Em
đã vội lấy chồng!
Lời
kinh nào cho em
Lời
tha thiết êm đềm
Tôi
cúi đầu khẩn nguyện
Mong
em mãi bình yên!
Giữa
độ xuân về
Tâm
hồn tôi tràn trề nhựa sống!
Những
hạt giống đang reo vui trên khắp cánh đồng xuân...
Từng
giọt nắng từ trên cao lấp lánh
Ánh
lung linh dìu dịu tỏa mây trời
Ngời
trong gió mùi hương như hoa chín
Cả
nghìn hoa, hoa nắng rụng đầy sân!
Mùa
xuân cổ tích
Khởi
đầu những ước mơ
Xuân
hát,
Bát
ngát xanh hy vọng!
Xuân
đã đến xôn xao ngoài cửa sổ
Nắng
bập bềnh sưởi ấm mấy cành mai
Em
lắng nghe mùa Xuân qua nhịp sống
Cả
không gian hối hả đón Xuân về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét