Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

HAI NỬA KHUNG TRỜI



.    Em như một ánh trăng rơi
Làn da tươi trẻ cho đời thanh xuân
    Em đi để lại bâng khuâng
Mắt nhìn trong sáng trào dâng ánh cười
    Tim ai như vỡ tan rồi
Ngẩn ngơ chiều tím một đồi hoang vu
    Còn chăng một áng mây mù
Mây trôi lãng đãng rối bù lòng ai
    Tôi về nhẹ hẫng hai vai
Thèm nghe tóc rối bay bay dịu dàng
    Em đi bỏ lại địa đàng
Mình tôi ngày ấy lỡ làng duyên tôi
    Bây giờ hai đứa hai nơi
Nhớ em tôi ngắm trăng rơi một mình
    Sao em mãi cứ vô tình
Chẳng màng nghĩ tới chút tình thơ ngây!

    Người ơi gió lộng trời tây
Tiếc làm chi một áng mây giữa đời
    Chuyện xưa em đã quên rồi
Bây giờ tóc bạc da mồi gọi em
    Ừ thì ngày ấy êm đềm
Hôm nay người mới bên thềm nhớ trăng
    Nếu không, tình đã sương giăng
Còn đâu mộng đẹp như trăng thuở nào
    Nơi này trăng đã lên cao
Gởi về nơi ấy xuyến xao lòng này!...

                                    Rằm tháng chạp năm Tân Mão
                                    Hoa Mặt Trời


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét