Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

5






      HOA MẶT TRỜI


Phượng đỏ rực trên cây
Em biết hạ đang về
Một thoáng lòng xao xuyến
Hạ xưa bồng bềnh mây...

Lẽ nào em có thể quên
Mùa xuân của mẹ, của cha, của cô thầy.
Mẹ cho em manh áo mới bát cơm ngon
Cha cho em những giọt mồ hôi lao động suốt năm trường...

Dáng lá nghiêng nghiêng theo gió lay
Có người con gái thoáng men say
Nâng niu chùm khế lòng vui lạ
Cảm tạ ân ban xuống mỗi ngày!

Trời xuân như thểxuyến xao
Lòng người như thể cồn cào nhớ ai
Nụ hoa e ấp cành mai
Còn trăng, em vẫn láng lai ngọt ngào!

Buồn con trai mặn đắng
Lặng lẽ theo đông về
Gió hề rung nhịp phách
Xé rách thoáng mộng mơ...

Ánh sáng bừng lên vui chứa chan
Vui cùng với bé khúc hân hoan
Đêm nay bé thấy mình vui lạ
Một nỗi niềm vui đến ngập tràn! 

Một vầng mây ấm tít trên cao
Một chút gió đưa lá xốn xao
Một thoáng say say hương của nắng
Khắp vườn, xuân lạ, gió tuôn trào!

Bời bời một cánh chim
Lẻ loi trong sợ hãi
Dấu cánh mình trong mưa
Sao còn chưa biết lạnh?

    Em chừ tuổi đã năm mươi
Còn ta sương muối chơi vơi mái đầu!
    Chiều thu lá rụng về đâu
Cho ta viết nốt một câu cuối cùng!

    Tôi về mỏi mắt chờ trông
Nào hay mây gió bềnh bồng theo trăng
    Trăng non xõa tóc chị Hằng
Trăng già trăng hóa cỗi cằn bài thơ...

thương lắm rừng cây, nơi cất giấu một mùa
mùa chia tay, mùa thu năm ấy
gặp lại nhau đây, đã từng ấy thu qua
nay gọi mùa về ôn niềm xa nỗi nhớ!

Gốc phượng già buồn bã
Lá cây khô xào xạc
Lạc đàn chim lẻ bóng
Mây ngóng đợi TRÊN CAO...

    Chiều đang rơi xuống rất nhanh
Ô hay nắng đã trốn quanh đâu rồi
    Chỉ còn lại thoáng hương thôi
Làn hương của một chiều trôi êm đềm!...

Tình cha như biển, hỡi cha ơi
Trăng sáng đêm nay, sáng khắp nơi
Con nhắn cùng trăng niềm kính vọng
Mong cha hạnh phúc ở trên Trời!

    Thời gian nước chảy mây trôi
Tóc ai bạc trắng đưa tôi vào đời
    Cho tôi được lớn thành người
Như chùm chanh nhỏ rạng ngời nét xuân

Có ai về trong mưa
Nghe chiều thưa lá rụng
Đôi bàn chân vụng dại
Tìm lại quãng đời xưa...

    Bước chân giẫm đạp lên nhau
Có nghe cỏ dại nát nhàu con tim
    Thương ai bảy nổi ba chìm
Xót ai bụi đá đi tìm vần thơ!!

Nước mắt quê hương lặng chìm trong mưa gió
Có ai thèm để ý mà thẩn thơ
Gã khờ thấy mình bơ vơ như một kẻ không nhà
Viễn cảnh nước mất nhà tan làm đau lòng con cuốc cuốc...!

Quê hương ơi, tình tôi vẫn như xưa
Như cái thuở tôi còn chưa mấy lớn
Yêu quê hương qua những bài lịch sử
Thôi, đành bóp nát quả cam thôi!!!*

Buổi trưa trường vắng lặng
Tiếng ve kêu ngậm ngùi
Bỗng niềm vui chợt sáng
Hạ tiễn em vào đời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét