Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

TÌNH TÔI VỚI QUÊ HƯƠNG



Quê hương ơi, trái tim tôi khắc khoải
Muốn trải lòng trên giấy trắng mực đen
Hận một nỗi đời bon chen lấn át
Tôi hát khúc bi thương cho số phận đồng bào!

Cung sầu nào tả hết cảnh lầm than?
Nốt sol nào giáng thăng bao phận bạc?
Điệu nhạc nào làm vơi đi thống khổ?
Dấu lặng nào thổ lộ hết thương đau?

Quê hương ơi, tôi nhớ chuyện cau trầu
Chuyện cổ tích trải nghìn năm vẫn đẹp
Đẹp tình người, hẹn sống chết có nhau
Lá trầu xanh nay úa theo thời cuộc!

Ơi, vận nước sao lại buồn đến thế
Vắng đâu rồi những hồi trống Quy Nhơn
Tôi ngóng trông một anh hùng áo vải
Rải thơ mình tìm khí phách người xưa...

Trời không mưa mà môi tôi ướt đẫm
Mắt hoen mờ bởi bỗng dưng đầy lệ
Tôi chỉ biết tìm quên trong kinh kệ
Cầu nguyện cho Tổ quốc được thanh bình!

Quê hương ơi, tình tôi vẫn như xưa
Như cái thuở tôi còn chưa mấy lớn
Yêu quê hương qua những bài lịch sử
Thôi, đành bóp nát quả cam thôi!!!*

                                    29/5/2014
                                    Hoa Mặt Trời
*Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản(1267-1285) , thời vua Trần Nhân Tông trị vì. Tháng 10 năm 1282, vua Trần mở hội nghị Bình Than bàn kế chống quân Nguyên, vua thấy Trần Quốc Toản còn ít tuổi, không cho dự bàn. Quốc Toản trong lòng hổ thẹn, phẫn kích, tay cầm quả cam bóp nát lúc nào không biết. Sau đó Quốc Toản lui về huy động hơn nghìn gia nô và thân thuộc, sắm vũ khí, đóng chiến thuyền, viết lên cờ sáu chữ: “PHÁ CƯỜNG ĐỊCH, BÁO HOÀNG ÂN”... đã nhiều lần xông trận khiến quân địch phải khiếp kinh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét